Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Dựa vào bài thơ Lượm , trong vai chú , về kể lại hình ảnh Lượm trong cuộc gặp gỡ và chuyến đi liên lạc cuối cùng
Tả và kể trong vai chú nha!!
Khách vãng lai đã xóa
Đỗ Thúy Quỳnh
27 tháng 4 2021 lúc 18:05

đang chạy trên đồng lúa

Khách vãng lai đã xóa
•ℯϑαท¡α♡๖ۣۜ
27 tháng 4 2021 lúc 18:05

Xác định kiểu câu theo mục đích nói trong đoạn văn sau:

Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.

     Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. Ai đó kêu lên: "Còn chỗ cho một đứa bé." Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.

      - Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. - Một người nói.

     Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.

Helppp ak !

      Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: "Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ..."

       Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.

       Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: "Vĩnh biệt Ma-ri-ô!"

Khách vãng lai đã xóa
Đỗ Thúy Quỳnh
27 tháng 4 2021 lúc 18:07

chả biết ghi gì

Khách vãng lai đã xóa
Kuroko Tetsuya
27 tháng 4 2021 lúc 20:26

     Ngày giải phóng đã đến! Trong cái niềm hân hoan và vui sướng ấy, tôi chợt nhớ đến cậu bé đã để lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc - Lượm.

     Tôi và Lượm tình cờ gặp nhau tại Huế. Lúc ấy, Pháp đang đánh đến Huế, Lượm là một chú bé nhỏ loắt choắt, trên người đeo một cái xắc nhỏ xinh xinh, đầu thì đội lệch một cái mũ calô. Em vừa nhảy vừa huýt sáo, năng động hệt như một con chim chích. Tôi hỏi em đi làm nhiệm vụ có nhớ nhà không thì em cười rạng rỡ, hai mắt híp lại, má đỏ hồng như trái bồ quân mà trả lời tôi là ở đây còn vui hơn ở nhà. Một lát sau, tôi từ biệt em. Nhìn bóng Lượm đi xa dần mà tôi cảm thấy xót xa. Sau đó, tôi cũng trở về Hà Nội, cũng không có thời gian trở lại Huế nữa,

     Khoảng đầu tháng sáu, dưới chiến khu có gửi lên cho tôi một bức thư. Mới đọc được vài dòng, tôi đã không kìm được nước mắt. Trong thư viết:" Trong một lần đưa thư khẩn cấp, mọi người đều ra chiến trận, Lượm phải nhận nhiệm vụ đưa thư này. Cháu bỏ thư vào bao và mỉm cười tạm biệt chúng tôi. Từ xa, tôi vẫn trông thấy chiếc mũ calô nhấp nhô trên đồng lúa. Cháu chạy vụt qua mặt trận, mặc mưa bom bão đạn, cháu vẫn cứ đi. Bỗng một chớp lóe lên, sau đó là tiếng nổ vang trời. Chiếc mũ calô vừa lúc nãy còn đang tung tăng đã không thấy đâu. Khi chúng tôi tìm đến nơi thì cảnh tượng trước mắt khiến chúng tôi bàng hoàng. Cháu đã hi sinh, màu máu tươi đỏ chót thấm ướt ngực cháu. Cảnh tượng thật đau buồn! Thế nhưng, nét mặt cháu rất thanh thản hệt như đang ngủ, tay cháu nắm chặt bông lúa bên đường. Đồng lúa trổ đòng đòng, hương thơm ngào ngạt bay xung quanh. Cháu đã chìm vào một giấc ngủ vĩnh hằng trong sự ôm ấp ấm áp của những cây lúa." Tôi khóc nấc lên khi đọc xong bức thư. Giờ đây, chú bé can đảm mang tên Lượm đã không còn trên cõi đời này nữa rôi!

     Bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày chúng tôi gặp nhau, nhớ những lời mà cháu nói với tôi, nhớ nụ cười hồn nhiên ấy, nhớ đôi mắt luôn sáng lấp lánh,... Tôi nhớ tất cả. Lượm vẫn mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tôi với hình tượng một chiến sĩ nhỏ tuổi, hồn nhiên nhưng gan dạ, dũng cảm, sẵn sàng xông ra chiến trường bảo vệ Tổ quốc. 

                         Chú bé loắt choắt,
                         Cái xắc xinh xinh,
                         Cái chân thoăn thoắt,
                         Cái đầu nghênh nghênh...

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Huỳnh Hải Yến
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Long
Xem chi tiết
Vũ Lan Anh
Xem chi tiết
Đồng Dao
Xem chi tiết
Đinh Huyền Thư
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hải Yến
Xem chi tiết
Thân Vũ Khánh Toàn
Xem chi tiết
kirishima Touka
Xem chi tiết
Dang Anh Tu
Xem chi tiết