Trong khổ thơ thứ nhất tác giả sử dụng điệp từ " nghe" được đặt ở đầu câu. Biện pháp điệp ngữ ấy càng nhấn mạnh những biến đổi trong trạng thái của người chiến sĩ dưới sự tác động bởi tiếng gà. Tiếng gà trưa làm cho cảnh vật, âm thanh trở nên sinh động hơn. Con người dường như cảm nhận được nét tươi mới trong thiên nhiên đồng thời được thêm niềm tin hơn giữa chiến trường khắc nghiệt. Tiếng gà trưa thân thương ấy khiến đôi bàn chân mệt mỏi thường ngày dần tan biến. Tiếng gà còn mang bao nỗi niềm tuổi thơ, đánh thức những kí ức của ngày xưa bên bà với ổ trứng hồng trong tác giả. Đồng thời từ "nghe" cũng là nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác từ thính giác sang xúc giác và cả những chuyển đổi tinh vi trong tâm hồn đã tạo nên những câu thơ đầy ấn tượng.