Cô gái không có tên vì heo không bao giờ qua đường
sai bét: heo qua đương là Hương qua đèo
cô gái đó tên là Hương
cô gái tên hương vì heo qua đường là hương qua đèo
Cô gái không có tên vì heo không bao giờ qua đường
sai bét: heo qua đương là Hương qua đèo
cô gái đó tên là Hương
cô gái tên hương vì heo qua đường là hương qua đèo
Một người hỏi tên một con gái. Người con gái cầm một giỏ táo và bảo: “Đếm số ngô trong giỏ này sẽ biết tên tôi. Người hỏi đếm thấy 12 bắp ngô. Hỏi người con gái tên gì? _Đố vui_
con j chưa nấu đã chín??
cái j to bằng con voi mak chẳng nặng 1 gram nào???
Tuấn và Há đều sinh vào Tháng Mười nhưng lại sinh nhật vào tháng mười hai?/
một cô gái xinh đẹp gặp 1 chàng trai tràng trai muốn biết tên cô ấy thì cô ấy ns em tên 12 bắp!!! hỏi cô ấy tên j
một cô giáo mới vào trg dạy xong 1 tiết cả lớp rất thích cô nên ms hỏi tên thì cô giáo lại cầm cục phần vẽ lên bảng hình tam giác hỏi cô giáo đó tên j???
ai nhanh tích ( 2 ng nhanh nhất)
Có một cô gái sắp đi du lịch và muốn vay ngân hàng 2 nghìn đô la trong vòng 15 ngày và cô là chiếc xe ô tô thể thao làm vật thế chấp sau 2 tuần có quay lại để trả số tiền vay ngân hàng và anh nhân viên đã biết cô là một doanh nghiệp Thành Đạt anh nhân viên hỏi tại sao cô có thể lấy một chiếc xe ô tô thể thao với trị giá 10 triệu Đôla để thế chấp với trị giá 2.000 đôla trong vòng 15 ngày vì sao. Hỏi cô gái trả lời như thế nào?
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Một con chó hiền
Có một cô gái quê nghèo, tội nghiệp tên là Phô-xơ. Từ nhỏ cô đã phải đi hành khất kiếm sống. Tối tối, cô ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, cô chỉ còn biết kết bạn với con chó của ông chủ quán.
Con chó của ông chủ quán rất nhỏ, dịu hiền như một con người. Bốn chân của nó màu đen trong khi toàn thân phủ một bộ lông trắng muốt. Giờ đây, khi kể lại cho các bạn nghe, tôi vẫn như trông thấy con chó tội nghiệp kia. Con chó nhỏ nhoi là sinh vật duy nhất lúc đó thường ném cho cô Phô-xơ những ánh nhìn thân thiện. Cô Phô-xơ dành cho con chó những miếng ăn ngon lành nhất của mình hằng ngày.
Mùa đông, con chó nằm ngủ dưới chân cô. Cô Phô-xơ đau lòng vô cùng khi thấy nó bị đánh đập. Cô dạy cho nó thói quen không vào các nhà ăn trộm những mẩu xương nhỏ, đành lòng ăn những mẩu bánh nghèo cô dành cho. Mỗi khi cô buồn, nó lại tới trước mặt cô, nhìn sâu vào trong mắt cô, tựa hồ nó quyến luyến cô gái nghèo. Nhưng rồi bà chủ đã quyết định đánh bả cho nó chết. Và con chó nhỏ đã chết trong tay cô gái nghèo... Cô đã khóc thương nó và chôn nó dưới gốc thông, như thể nó là đứa con cô đẻ ra vậy.
(Theo Ô-nô-rê Đờ Ban-dắc)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Vì sao giữa cô gái và con chó nhỏ lại có tình thân đó?
A. Vì cô đã nuôi nó từ nhỏ.
B. Vì cô đã cho nó nhiều thức ăn ngon.
C. Vì cô và con chó đều có cảnh ngộ tội nghiệp, đáng thương và cả hai đều giàu lòng yêu thương.
1 cô gái đứng cạnh 1 chàng trai , trong đầu tràng nghĩ 6677028 hỏi vì sao tràng lại nghĩ thế
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Một con chó hiền
Có một cô gái quê nghèo, tội nghiệp tên là Phô-xơ. Từ nhỏ cô đã phải đi hành khất kiếm sống. Tối tối, cô ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, cô chỉ còn biết kết bạn với con chó của ông chủ quán.
Con chó của ông chủ quán rất nhỏ, dịu hiền như một con người. Bốn chân của nó màu đen trong khi toàn thân phủ một bộ lông trắng muốt. Giờ đây, khi kể lại cho các bạn nghe, tôi vẫn như trông thấy con chó tội nghiệp kia. Con chó nhỏ nhoi là sinh vật duy nhất lúc đó thường ném cho cô Phô-xơ những ánh nhìn thân thiện. Cô Phô-xơ dành cho con chó những miếng ăn ngon lành nhất của mình hằng ngày.
Mùa đông, con chó nằm ngủ dưới chân cô. Cô Phô-xơ đau lòng vô cùng khi thấy nó bị đánh đập. Cô dạy cho nó thói quen không vào các nhà ăn trộm những mẩu xương nhỏ, đành lòng ăn những mẩu bánh nghèo cô dành cho. Mỗi khi cô buồn, nó lại tới trước mặt cô, nhìn sâu vào trong mắt cô, tựa hồ nó quyến luyến cô gái nghèo. Nhưng rồi bà chủ đã quyết định đánh bả cho nó chết. Và con chó nhỏ đã chết trong tay cô gái nghèo... Cô đã khóc thương nó và chôn nó dưới gốc thông, như thể nó là đứa con cô đẻ ra vậy.
(Theo Ô-nô-rê Đờ Ban-dắc)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Em có cảm nhận gì khi đọc câu chuyện này?
Ngày xưa, có 1 thiếu gia trong trường lạnh lùng vô đối, ở trường có rất nhiều cô gái yêu thích và ở trong trường thầy cô bạn bề rất yêu quý. Bỗng 1 ngày, thiếu gia tỏ tình 1 cô Thiên Kim rất ghét Thiếu Gia. Cô Thiên Kim rất đắn đo, không biết nói thế nào. 2 ngày sau, cô Thiên Kim chấp nhận. Hai người họ chỉ yêu thử. Nhưng khi tìm hiểu 1 thời gian thì họ đám cưới.
Hỏi hai nhân vật ở trên tên gì?
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Một con chó hiền
Có một cô gái quê nghèo, tội nghiệp tên là Phô-xơ. Từ nhỏ cô đã phải đi hành khất kiếm sống. Tối tối, cô ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, cô chỉ còn biết kết bạn với con chó của ông chủ quán.
Con chó của ông chủ quán rất nhỏ, dịu hiền như một con người. Bốn chân của nó màu đen trong khi toàn thân phủ một bộ lông trắng muốt. Giờ đây, khi kể lại cho các bạn nghe, tôi vẫn như trông thấy con chó tội nghiệp kia. Con chó nhỏ nhoi là sinh vật duy nhất lúc đó thường ném cho cô Phô-xơ những ánh nhìn thân thiện. Cô Phô-xơ dành cho con chó những miếng ăn ngon lành nhất của mình hằng ngày.
Mùa đông, con chó nằm ngủ dưới chân cô. Cô Phô-xơ đau lòng vô cùng khi thấy nó bị đánh đập. Cô dạy cho nó thói quen không vào các nhà ăn trộm những mẩu xương nhỏ, đành lòng ăn những mẩu bánh nghèo cô dành cho. Mỗi khi cô buồn, nó lại tới trước mặt cô, nhìn sâu vào trong mắt cô, tựa hồ nó quyến luyến cô gái nghèo. Nhưng rồi bà chủ đã quyết định đánh bả cho nó chết. Và con chó nhỏ đã chết trong tay cô gái nghèo... Cô đã khóc thương nó và chôn nó dưới gốc thông, như thể nó là đứa con cô đẻ ra vậy.
(Theo Ô-nô-rê Đờ Ban-dắc)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Câu chuyện muốn nói với em điều gì?
A. Nên kết thân với những người giàu có để được giúp đỡ.
B. Sống độc lập, không nên dựa dẫm người khác.
C. Con người ta sống phải biết yêu thương, chia sẻ với những số phận bất hạnh, tội nghiệp.
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Một con chó hiền
Có một cô gái quê nghèo, tội nghiệp tên là Phô-xơ. Từ nhỏ cô đã phải đi hành khất kiếm sống. Tối tối, cô ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, cô chỉ còn biết kết bạn với con chó của ông chủ quán.
Con chó của ông chủ quán rất nhỏ, dịu hiền như một con người. Bốn chân của nó màu đen trong khi toàn thân phủ một bộ lông trắng muốt. Giờ đây, khi kể lại cho các bạn nghe, tôi vẫn như trông thấy con chó tội nghiệp kia. Con chó nhỏ nhoi là sinh vật duy nhất lúc đó thường ném cho cô Phô-xơ những ánh nhìn thân thiện. Cô Phô-xơ dành cho con chó những miếng ăn ngon lành nhất của mình hằng ngày.
Mùa đông, con chó nằm ngủ dưới chân cô. Cô Phô-xơ đau lòng vô cùng khi thấy nó bị đánh đập. Cô dạy cho nó thói quen không vào các nhà ăn trộm những mẩu xương nhỏ, đành lòng ăn những mẩu bánh nghèo cô dành cho. Mỗi khi cô buồn, nó lại tới trước mặt cô, nhìn sâu vào trong mắt cô, tựa hồ nó quyến luyến cô gái nghèo. Nhưng rồi bà chủ đã quyết định đánh bả cho nó chết. Và con chó nhỏ đã chết trong tay cô gái nghèo... Cô đã khóc thương nó và chôn nó dưới gốc thông, như thể nó là đứa con cô đẻ ra vậy.
(Theo Ô-nô-rê Đờ Ban-dắc)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Những chi tiết nào nói lên cảnh ngộ của cô Phô-xơ?
A. Nghèo, tội nghiệp, từ nhỏ đã phải đi hành khất để kiếm sống.
B. Phải ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán.
C. Kết bạn với bà chủ quán và được bà giúp đỡ.
D. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, chỉ còn kết bạn với một con chó nhỏ.