Không có ai nói dối cả vì 3 người đó là 3 chị gái của Thiên
Cả 3 đều đúng vì 3 người họ là chị gái Thiên
ko ai nói dối 3 người họ là chị gái Thiên
Không có ai nói dối cả vì 3 người đó là 3 chị gái của Thiên
Cả 3 đều đúng vì 3 người họ là chị gái Thiên
ko ai nói dối 3 người họ là chị gái Thiên
1.Có 3 người tự nhận Thiên là em trai của họ, nhưng hỏi lại Thiên thì Thiên lại nói mình đâu có anh trai nào ? Theo mọi người 3 người kia ai là người nói không đúng?
2.Đố mọi người có 1 cái mà lúc lên , lúc xuống nhưng nó không bao giờ chuyển động hay nhúc nhích đi đâu được
3.Đố mọi người có vật gì mà có thể giúp chúng ta nhìn thẳng qua tường dễ dàng
4.Đố mọi người cây gì càng để lâu thì càng thấp?
5.Đố mọi người làm cách nào để không bao giờ buồn ngủ khi thức đủ 7 ngày
Thank you ! Ai nhất mik sẽ kb với người đó :)
Đố vui :
Con gì sinh ra đã có số?
Biển gì không có cá và nước?
Có 3 người tự nhận Thiên là em trai của họ, nhưng hỏi lại Thiên thì Thiên lại nói mình đâu có anh trai nào ? Theo mọi người 3 người kia ai là người nói không đúng?
Đố mọi người có 1 cái mà lúc lên , lúc xuống nhưng nó không bao giờ chuyển động hay nhúc nhích đi đâu được
Đố mọi người có cái gì mà khi bạn gọi nó không bao giờ xuất hiện dù có đánh chết
Vừa bằng một thước Mà bước không qua. Đố là cái gì?
Ai thích làm thám tử thì trả lời:
Câu 1: Theo bạn ai là người đã giết chết ông George Smith?
Vào tối thứ Bảy vừa qua, cảnh sát nhận được tin một người đàn ông quý tộc có tên George Smith đã bị sát hại. Vào thời điểm xảy ra vụ việc, trong nhà ông có 5 người đều đang nằm trong danh sách tình nghi: vợ ông George Smith, đầu bếp riêng, quản gia, giúp việc và thợ làm vườn. Để đưa ra các bằng chứng ngoại phạm, lần lượt họ đã khai báo với thám tử Stevens.
Bà Smith – vợ ông George cho biết, vào thời điểm đó, bà đang đọc sách bên lò sưởi. Trong khi đầu bếp thì khẳng định, ông ấy đang nấu đồ ăn sáng. Vị quản gia trình báo vào lúc đó, ông đang chỉ dẫn cho công nhân ở trong phòng khách. Cô hầu gái thì rửa bát. Còn người làm vườn thì tưới cây trong nhà kính.
Ngay lập tức, bằng nghiệp vụ của mình, thám tử Stevens đã tìm ngay ra được hung thủ đã giết chết ông George.
Theo bạn ai là người đã giết chết ông George Smith? ( Quản gia – Đầu bếp – Nữ giúp việc – Thợ làm vườn – Vợ ông George )
Câu 2 :
Cô gái bị bạn cùng nhà giết chết, nhìn bàn tay 4 nghi phạm, bạn biết ai là hung thủ không?
Mary và Ben sống cùng nhà với 4 người bạn nữa của họ. Một ngày sau khi trở về nhà, Ben chợt thấy Mary đã gục chết trên ghế sofa. Ngay lập tức, anh đã gọi cho cảnh sát để khai báo. Sau khi khám nghiệm hiện trường, cảnh sát cho biết, Mary đã bị giết cách đó không lâu. Để phục vụ công tác điều tra, họ đã thẩm vấn cả 4 người bạn cùng nhà.
Mia cho biết, cô về nhà cách thời điểm Mary chết 2 tiếng đồng hồ nhưng lại vào bếp luôn nên không biết chuyện gì xảy ra.
Trong khi đó, John khai báo anh thì ngồi đọc sách trong vườn. Anh cũng không rời khỏi vườn cả ngày.
Vào thời điểm đó, Jennifer khai cô bơi ở bể bơi trong suốt 3 tiếng đồng hồ.
Còn Jane cho biết, cô ngồi vẽ ở trong phòng của mình.
Theo bạn, ai mới là hung thủ của vụ án?
Câu 3: Ai đã giết chết người phụ nữ?
Cảnh sát nhận được tin có một vụ tự sát xảy ra trong thành phố. Nạn nhân là một phụ nữ. Chồng của cô cho biết, khi trở về nhà sau buổi làm, anh giật mình khi thấy xác vợ nằm trong phòng khách, trên tay vẫn cầm khẩu súng. Anh khai báo khẩu súng đó là của mình. Sau đó, người phụ nữ đã tìm thấy súng trong ngăn bàn của chồng rồi ra tay tự sát. Tuy nhiên, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, cảnh sát nhận thấy đây là một vụ án cần phải điều tra lại.
Theo bạn, ai đã giết chết người phụ nữ? ( Người phụ nữ tự sát – Tình nhân của cô vợ – Chồng bắn chết vợ – Tên trộm )
Đố vui : Chiếc áo này có bao nhiêu lỗ?
2 – 4 – 6 – 8 – 15 ?
Mình cho mọi người câu đố nek:
-Có 1 lần, bạn đi chợ về, bạn mua 1 xách thức ăn và một hộp kem. Khi về nhà, bạn bỏ trong tủ lạnh dưới bếp. Bỗng bạn nhớ tới bịch cà chua để quên trên chợ, bạn liền chạy lên chợ. Khi về tới nhà bạn mở tủ lạnh ra cất cà chua nhưng lại ko thấy hộp kem ở đâu, chỉ còn vỏn vẹn 1 cây kem. Lúc đó, trong nhà bạn có 3 người. Người thứ nhất là anh của bạn:" Anh đang đọc sách ở phòng khách và ko làm gì cả, nhưng nếu nói về kem thì anh ghét nhất là kem vani''; người thứ 2 là e gái của bạn: "E đang chơi trong phòng với e út chứ e ko đi ra khỏi phòng dù nửa bước''.Người thứ 3 là e út của bạn: "E đã chơi suốt trong phòng với chị ba.'' Vậy thì ai đã ăn hộp kem? Và giải thích lý do vì sao???
Xong rồi á, mình hết câu đố òi, giải đúng thì mik vote cho
những lời bình luận này không phải do mình viết.
đây là một lời cmt bình luận của một bạn trong hội nhóm chat của mình, mình thấy bạn ấy nói cũng có lý nên không biết có vừa tai mn hay không.......
BY : @mudenboss // Mũ Đen
Hầu như các bạn đều biết trong cục bộ fandom của bất cứ nhóm nhạc, hay một idol riêng nào đó đều những fans trẩu, fans xấu nhưng đâu đó vẫn có những cục bộ fans rất tốt nhưng đếm ra mấy bạn fans tốt ấy cũng ít trên đầu ngón tay.
Bạn nào cũng vậy. Các bạn cũng phải lấy 1 người bạn ghét hoặc người đó ghét bạn. Nhưng các bạn phải biết suy nghĩ hơn đi. Các bạn cũng là một bộ mặt quan trọng của chính idol của các bạn, không phải tự dưng người ta biết Big Bang là ai, cũng chẳng tự dưng mà người ta lại yêu / ghét BTS. Hầu như các bạn cũng phải lướt qua một trang mạng : fb, google, cốc cốc,...và các bạn thấy một bài viết của một bạn fan của ai đó, tùy thuộc theo mức độ của bài viết, có thể là ca cảm, chửi bới, hoặc đăng những bài viết không đúng sự thật... vân vân là vân vân.
Nếu các bạn viết một điều tốt đẹp hoặc cmt một bình luận dễ thương nào đó thì người đọc sẽ có tình cảm tốt với bạn và chính idol của các bạn và có thể trái ngược nếu các bạn cmt những bình luận xấu và điêu toa
Cũng là khi các bạn chửi nhau đấy thôi, các bạn vừa xúch được cho chính thần tượng của các bạn một rổ anti và cũng làm xấu đi bộ mặt cho thần tượng của các bạn.
Thế vậy bạn làm fan làm gì cho nó mệt?
Mình nói thật này, các bạn không thể kìm lòng nổi những màn comeback, sản phẩm mới của chính thần tượng các bạn, các bạn tung hô nó ở mọi nơi, tự hào những chiến tích bạn và idol bạn đã lập lên. Nhưng bạn đừng khoe khoang quá, có thể những bạn fan khác sẽ cảm thấy ghen tị, nhưng đa phần họ chỉ cảm thấy bạn lắm điều và phiền phức.
Họ sẽ cảm thấy ghét bạn và chính idol của bạn, họ cảm thấy những sản phẩm âm nhạc của idol khiến họ có cảm gíac không nuốt trôi, và đa phần đều từ fan hoá thành anti. Mình cũng đã từng như vậy.
Mình rất thích Sơn Tùng và BTS, mình chờ đợi sản phẩm âm nhạc mới của họ từng ngày, từng giờ, và cày view cho các anh và Sếp. Nhưng khi mình đọc 1 số cmt gây nhức óc cho mình thì mình đã có cảm giác không vui và cảm thấy dần dần ghét chính các bạn fan và cả idol, mình nên trên mạng chửi nhau vì một cái lý do gì đó với các fan, như khi mình nghĩ lại, BTS và Sơn Tùng đều đã rất cố gắng ra mắt sản phẩm âm nhạc mới cho chúng ta, nhưng lại đem về cho chính công sức và mồ hôi của họ là những cmt trái chiều.
Ví dụ : bạn bị một đứa bạn chửi thẳng vào mặt thì bạn sẽ làm gì, vênh mặt mà chửi cho nó nhục hơn một con chó.
Ok, nhưng họ thì không, không ai biết họ có thường xuyên hay lên trên mạng xem tin tức về họ hay không. Họ cũng là con người, chắc chắn họ cũng đã đọc khá nhiều những bình luận không mấy tích cực cho họ, nhưng họ không chửi bạn, họ không xúc phạm lại bạn như những gì bạn đã xúc phạm họ.
Cái dòng bình luận hoặc bài đăng của bạn sẽ mãi còn lảng vảng trong đầu họ, họ cảm thấy mình thật vô tích sự, họ trầm cảm và tự tử do bạn và cả áp lực của công việc . Giờ các bạn có khác gì một vị tử thần không?
Họ làm idol, họ đang theo đuổi ước mơ của họ, nhưng bạn lại chẳng khác gì kì đà cản mũi, bạn xúc phạm họ, bạn đâu chắc bạn đã đúng, bạn đâu có suy nghĩ gì về những lời bạn nói, nếu bạn muốn góp ý. Sao không góp ý cho họ bằng một cách nhẹ nhàng, sao bạn lại khiến họ có cảm giác mỗi khi họ lên sân khấu hoặc xuất hiện trước công chúng đều phải nói những lời không đúng với bản chất thật của họ. Họ lo sợ khi nói sai điều gì đó đều sợ các bạn sẽ công kích họ. Tuy mình không phải một idol, nhưng chắc chắn những lời mình nói cũng có trong suy nghĩ của họ.
Nên mình mong, các bạn xin hãy cẩn trọng trong lời nói. Mình có lẽ cũng không phải là bố mẹ bạn mà đi vênh mặt dạy đời bạn, nhưng như mình đã nói, mình là một con lắm mồm, mình chỉ đi bày tỏ cảm xúc của mình trong từng lời nói, mình chỉ muốn các bạn có thể sửa đổi bản tính hơi xấu ấy.
Cảm ơn
Tôi có cả một hàm răng nhưng không có cái miệng nào cả? Tôi là ai?
Con số lớn nhất có duy nhất hai chữ số?
Toà nhà lớn nhất thế giới?
Câu hỏi nào mà bạn phải trả lời “có”?
Bố mẹ có sáu người con trai, mỗi người con trai có một em gái. Hỏi gia đình đó có bao nhiêu người?
Thank you!
6. Tại sao chim lại bay về phương Nam?
7. Điều gì mỏng manh tới mức chỉ cần nhắc tên của nó đã phá vỡ nó?
8. Tèo và Tũn giới thiệu về gia đình mình, hãy nghe kỹ và đoán xem nhà hai bạn ấy có bao nhiêu anh em trai và chị em gái.
Tèo: Chào các bạn. Tôi là Tèo, số em trai và em gái tôi như nhau.
Tũn: Tôi là Tũn, em của Tèo, số anh trai tôi gấp đôi số em gái tôi.
9. Một người đàn ông lái xe tải trên đường. Đèn xe bị hư. Mặt trăng không xuất hiện. Và phía trước đang có một người phụ nữ qua đường. làm cách nào để người đàn ông có thể thấy người phụ nữ ấy?
Người giỏi không phải là người làm được tất cả
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
– Chào anh bạn, – James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
– Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Mọi thứ ra sao rồi?
– Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Anh hỏi dò:
– Hay lắm! Công việc vẫn diễn ra tốt chứ?
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Brooklyn cho ngay ngắn:
– Khởi đầu thì khá tốt. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. – Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
– Phải, phải rồi… – Jones nói.
– Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Jones lắc đầu:
– Không phải thế đâu. Đó chỉ mới là khởi đầu thôi.
– Chỉ là khởi đầu thôi sao?
– Đúng vậy. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
– Rồi sao nữa, cậu kể tiếp đi?
– Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: “Ổn cả”. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
– Vậy thì vấn đề nằm ở đâu cơ chứ? – James tỏ ra sốt ruột.
– Chưa đâu, chưa có vấn đề gì đâu.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: “Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!”.
James tò mò hỏi:
– Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Jones bật cười:
– Ồ, không đâu. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. “Tôi làm ông thất vọng ư?”, cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. “Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!”.
Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
– Rồi sao nữa?
– Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: “Thực tế là tôi đã không hề biết. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?”. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
James nhăn mặt:
– Trời ạ, vậy cuối cùng cậu làm sao? Jones nhún vai:
– Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
James gật đầu, đứng lên và vỗ nhẹ lên vai Jones:
– Mọi chuyện cũng không đến nỗi quá phức tạp nhỉ? Jones lắc đầu:
– Không đơn giản đâu. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.
James cảm thấy rất vui. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Thật là tuyệt!
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
Để trả lời, James chỉ mỉm cười và choàng tay qua vai vợ nói:
– Mọi chuyện thay đổi rồi em à!
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi – một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
– Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. – Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.
James tung một quả nho lên không rồi dùng miệng đón lấy:
– Cảm ơn cậu, Jones ạ, – anh nói, – vì mọi thứ!
1.Có cổ nhưng ko có miệng là gì ?
2.Tôi luôn mang giày đi ngủ hỏi tôi là ai ?
3.Bạn làm việc gì đầu tiên mỗi buổi sáng ?
4.Tôi chu du khắp thế giới nhưng tôi vẫn ở nguyên một chỗ hỏi tôi là ai ?
5.Hai người một lớn,một bé đi lên đỉnh một quả núi người bé là con của người lớn nhưng người lớn ko phải là cha của người bé hỏi người lớn là ai ?
6.Khi beckham thực hiện quả đá phạt anh sẽ sút vào đâu ?
7.Có bao nhiêu chữ C trong câu:Cơm, canh, cháo gì tớ cũng thích ăn ?
8.Cái gì tay phải cầm đc mà tay trái ko cầm đc ?
9.Tại sao khi bắn súng người ta lại nhắm 1 mắt ?
10.Mèo nào cực kì sợ chuột ?
11. Chuột nào sợ mèo ?