Điền dấu ngoặc kép vào chỗ trống thích hợp trong đoạn văn dưới đây
Tôi vốn là đứa hay ăn , hay ngủ , lười vận động . Thời gian trôi đi , đến nay tôi vượt lên cái Bích để giành lấy chiếc cúp hoa hập mập mà lớp tôi tổ chức mỗi học kì một lần .
Em cần gấp ạ
Đọc đoạn truyện dưới đây và cho biết tác dụng của dấu ngoặc kép được sử dụng trong đoạn :
Mấy ngày nay, tôi nghỉ ốm. Cô giáo đến thăm tôi. Cô mới ghé xuống giường nhìn tôi đăm đăm rồi kêu lên :
- Việt gầy quá, em ạ !
Tôi định nói với cô một câu gì, nhưng cổ cứ nghẹn tắc. Có lẽ bệnh tật đã làm tôi mềm yếu đi. Mắt tôi nhòe nước. '' Ô hay, sao lại khóc ? Nín đi ! Xấu chưa kìa !'' - tôi tự mắng thầm như vậy nhưng cũng chẳng kìm được. Thế là tôi òa lên khóc, khóc nức nở, chốc chốc lại nấc lên một cái.
Điền dấu ngoặc kép ( '' '' ) vào chỗ trống thích hợp trong đoạn văn dưới đây :
Lúc đầu đi qua Đèo Tam Điệp, Quý kể cho các bạn nghe câu chuyện tướng Ngô Văn Sở đã dẫn quân Bắc Hà đến nơi này chờ đại quân Quang Trung tiến ra giải phóng Thăng Long như thế nào. Các bạn khen Quý : Cậu thuộc sử thiệt giỏi . Quý bảo : Đó là nhờ ông tớ đấy ! Ông tớ hay kể sự tích anh hùng cho tớ nghe .
: Nêu tác dụng của dấu gạch ngang trong mỗi trường hợp dưới đây:
a, Bích Vân - lớp trưởng lớp 4A đứng dậy phát biểu ý kiến.
b, Nhiệm vụ của chúng ta là:
- Học tập tốt.
- Lao động tốt.
c, Cô giáo hỏi tôi :
- Nam đã đến chưa ?
- Bạn ấy sắp đến rồi – Tôi trả lời
Chọn một từ thích hợp trong ngoặc đơn để điền vào chỗ trống trong câu sau:
(sẽ, mới, đã)
"Tết chưa đến mà hoa đào ??? bung nở rực rỡ một góc vườn."
chọn từ thích hợp trong ngoặc (tâm, bình, thành) điền vào chỗ trống:
Trung ? có nghĩa là một lòng một dạ gắn bó với lí tưởng,tổ chức hay với người nào đó.
Bài văn này có mấy từ láy :
Loanh quanh trong rừng, chúng tôi đi vào một lối đầy nấm dại, một thành phố nấm lúp xúp dưới bóng cây thưa. Những chiếc nấm to bằng cái ấm tích, màu sặc sỡ rực lên. Mỗi chiếc nấm là một lâu đài kiến trúc tân kì. Tôi có cảm giác mình là một người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của vương quốc những người tí hon. Đền đài, miếu mạo, cung điện của họ lúp xúp dưới chân.
Nắng trưa đã rọi xuống đỉnh đầu mà rừng sâu vẫn ẩm lạnh, ánh nắng lọt qua lá trong xanh. Chúng tôi đi đến đâu, rừng rào rào chuyển động đến đấy. Những con vượn bạc má ôm con gọn ghẽ chuyền nhanh như tia chớp. Những con chồn sóc với chùm lông đuôi to đẹp vút qua không kịp đưa mắt nhìn theo.
Sau một hồi len lách mải miết, rẽ bụi rậm, chúng tôi nhìn thấy một bãi cây khộp. Rừng khộp hiện ra trước mắt chúng tôi, lá úa vàng như cảnh mùa thu. Tôi dụi mắt. Những sắc vàng động đậy. Mấy con mang vàng hệt như màu lá khộp đang ăn cỏ non. Những chiếc chân vàng giẫm lên thảm lá vàng và sắc nắng cũng rực vàng trên lưng nó. Chỉ có mấy vạt cỏ xanh biếc là rực lên giữa cái giang sơn vàng rợi.
Tôi có cảm giác mình lạc vào một một thế giới thần bí.
giúp em với ạ, em đang rất gấp :(
Chọn các từ cho trong ngoặc rồi điền vào chỗ chấm cho thích hợp để được đoạn văn tả con mèo: (ươn ướt, màu tro, dụi dụi, nhẹ nhàng, tròn xoe, chiếc lá quất non, sưởi nắng, tung tăng)
Em rất thích con mèo mướp nhà em. Nó to bằng cái phích nhỡ. Lông …………….có những vằn đen, trông chẳng khác gì một chú ngựa vằn thu nhỏ cả. Cái mũi ngắn nhưng lúc nào cũng ……………. Em rất thích ôm nó vào lòng để cái mũi nhỏ đó lại …………… vào lòng bàn tay em. Trông mướp lúc đó chẳng khác gì một đứa em đang làm nũng cả. Mướp có cái đầu tròn, nhỏ và đôi tai như hai ………………………….. luôn vểnh lên nghe ngóng. Mắt nó xanh và ……………như hai hòn bi ve. Dáng đi uyển chuyển, …………………vì dưới chân có một lớp đệm thịt dày. Sáng sáng, chú mèo mướp nhà em lại chạy ……………….trên sân gạch. Có lúc nó quay tròn, đùa với cái bóng của mình. Đùa chán, nó nhảy tót lên bức tường đầu nhà nằm duỗi dài để …………….. Mướp rất giỏi bắt chuột. Có nhiều hôm nó bắt được tới hai, ba con chuột, ăn no kềnh, bỏ cả cơm. Mướp đã trở thành người bạn thân thiết nhất của em. Em sẽ cố gắng chăm sóc mướp thật tốt để nó luôn khỏe mạnh.
Gạch chân dưới những trạng ngữ chỉ thời gian có trong các câu sau:
Có một lần, trong giờ tập đọc, tôi nhét tờ giấy thấm vào mồm.
Ngồi trong lớp, tôi lấy lưỡi đẩy đi đẩy lại cục giấy thấm trong mồm, thích thú về trò nghịch ngợm của mình.
Thực tình, tôi chẳng muốn kể vì thấy ngượng quá.