có quá
nhưng vẫn có lúc gần đúng
theo mình là đúng đó
hình như có
có quá
nhưng vẫn có lúc gần đúng
theo mình là đúng đó
hình như có
Đọc các câu tục ngữ, ca dao sau và trả lời câu hỏi.
- Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối.
(Tục ngữ)
- Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần.
(Ca dao)
Nói đêm tháng năm chưa nằm đã sáng , Ngày tháng mười chưa cười đã tối và Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày có quá sự thật không ? Thực chất mấy câu này nhằm nói điều gì?
Phân biệt hình thức và ý nghĩa của hai câu:
a) Anh có khoẻ không?
b) Anh đã khoẻ chưa?
Xác định câu trả lời thích hợp đối với tùng câu. Đặt một số cặp câu khác và phân tích để chứng tỏ sự khác nhau giữa câu nghi vấn theo mô hình có … không với câu nghi vấn theo mô hình đã … chưa.
Cho bản tường trình sau:
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Nam Định, ngày 15 tháng 02 năm 2017
BẢN TƯỜNG TRÌNH
Kính gửi: Cô giáo bộ môn toán lớp 8A
Tên em là: Nguyễn Văn A, học sinh lớp 8A, trường THCS Nguyễn Khuyến.
Em xin tường trình về sự việc xảy ra trong giờ toán của cô ngày 14 tháng 2 năm 2017 như sau:
Vào tiết toán của cô ngày 14 tháng 2 năm 2017, em đã tự ý bỏ giờ để đi đánh điện tử. Sau khi hết tiết toán, em đã trở lại trường và tiếp tục buổi học. Em đã thực sự biết lỗi và làm bản tường trình này để mong cô tha lỗi cho em.
Em xin cam đoan sự việc trên là đúng sự thật.
Người làm đơn
Nguyễn Văn A
Văn bản trên đã hợp lệ về cách thức trình bày chưa?
A. Có
B. Không
Hiện nay các thành đã phá, duy còn thành Đông Quan là chưa hạ. Vì thế ta nằm không yên chiếu, ăn không ngon miệng, sớm hôm lo lắng. Vả bên cạnh ta chưa có được người tài. Ta tuy làm chủ tướng, nhưng một thì già yếu bất tài, hai thì học ít biết nông, ba thì nhiệm vụ nặng nề khó gánh vác nổi, mà tướng quốc, thái bảo, thái phó chưa đặt, thái úy, đô nguyên súy còn khuyết, hành khiển các quan khác mười phần mới được một hai. Vì thế ta nhún mình tỏ lòng thành thực, khuyên các bực hào kiệt đều nên cùng nhau gắng sức, cứu đỡ muôn dân, đừng có kín tiếng giấu tài, khiến thiên hạ phải hãm trong lầm than mãi mãi. Hoặc có người cao tiết như Tứ hạo gia độn như Tử Phòng, cũng hãy nên vì dân cứu nạn, đợi khi thành công rồi có muốn được thỏa chí xưa, lại về rừng núi thì ta cũng không ngăn giữ.
Câu 1. PTBĐ chính của đoạn văn trên?
2. Câu: Và bên cạnh ta chưa có được người tài" thuộc kiểu câu gì?
Câu 3. Chỉ ra kiểu hành động nói trong câu: Vì thế ta nằm không yên chiếu, ăn không ngon miệng, sớm hôm lo lắng
Câu 4. Viết ra một câu trần thuật được dùng trong đoạn văn trên và cho biết chức năng của câu ấy?
Câu 5. Câu văn: Vì thế ta nhún mình tỏ lòng thành thực, khuyên các bực hào kiệt đều nên cùng nhau gắng sức, cứu đỡ muôn dân, đừng có kín tiếng giấu tài, khiến thiên hạ phải hãm trong lầm than mãi mãi. thể hiện thái độ gì của Nguyễn Trãi
Câu 6. Theo em Nguyễn Trãi viết đoạn văn trên nhằm mục đích gì?
Khi nghe Binh Tư cho biết lão Hạc xin bả chó để định bắt một con chó hàng xóm thì “ông giáo” cảm thấy “cuộc đời quá thật đáng buồn”. Nhưng khi chứng kiến cái chết đau đớn của lão Hạc '‘ông giáo” đã nghĩ: “Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”.
Theo em cách sắp xếp đã hợp lí chưa, nếu chưa hợp lí thì sửa lại như thế nào?
Phân biệt sự khác nhau tong hai câu nghi vấn sau
-Con có nhận a con không?
-Con đã nhận ra con chưa?
“Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như đất cày , như lụa
Óng tre ngà và mềm mại như tơ
Tiếng tha thiết nói thường nghe như hát
Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh
Như gió nước không thể nào nắm bắt
Dấu huyền trầm , dấu ngã chênh vênh”
Câu 1: Chỉ ra các từ tượng hình và từ tượng thanh có trong đoạn trích ?
Câu 2: Nêu tác dụng của những từ tượng hình và từ tượng thanh đó ?
Sau khi chứng kiến cái chết của lão Hạc, ông giáo đã nghĩ: "Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẩn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác”. Tái dựng lại cảnh Lão Hạc ăn bả chó tự tử chết, rồi phân tích ý nghĩa câu nói trên của ông giáo.