con ôc sên....
học tôts! ks cho mk nha
con oc sen
đáp án là con bò
đầu bò là đầu con bò
không phải đầu bò là không phải dùng đầu bò như con ốc sên
mà lại đầu bò là đầu con bò
:D
Trả lời:
Con ốc sên.
Chúc bạn hok tốt(^_^)
dối não vô cùng
con ôc sên....
học tôts! ks cho mk nha
con oc sen
đáp án là con bò
đầu bò là đầu con bò
không phải đầu bò là không phải dùng đầu bò như con ốc sên
mà lại đầu bò là đầu con bò
:D
Trả lời:
Con ốc sên.
Chúc bạn hok tốt(^_^)
dối não vô cùng
Mồm bò không phải mồm mà lại là mồm bò
Là con gì?
mồm gì không phải mồm bò mà vẫn là mồm bò?
CON SẺ
Tôi đi săn về và đi dọc lối vào vườn. Con chó chạy trước tôi. Chợt nó dừng chân và bắt đầu bò, tuồng như đánh hơi được vật gì. Tôi nhìn dọc lối đi và thấy một con sẻ non mép vàng óng, trên đầu có một nhúm lông tơ. Nó rơi từ trên tổ xuống.
Con chó săn lại gần, chậm rãi. Bỗng một con sẻ già có bộ ức đen nhánh, từ một cái cây gần đó lao xuống như một hòn đá ngay trước mõm nó. Lông dựng ngược, thét lên một tiếng tuyệt vọng và thảm thiết, con sẻ nhảy hai ba bước về phía cái mõm há rộng đầy răng.
Con sẻ già lao đến cứu con, lấy thân mình phủ kín sẻ con, nhưng cả người nó run lên vì khiếp sợ. Cái giọng bé nhỏ của nó nghe hung dữ và khản đặc : nó tê dại đi vì hãi hùng, nó sẽ hi sinh, trước mắt nó là con chó như một con quỷ khổng lồ. Dẫu sao thì sẻ già vẫn có thể náu kín trên cành cây cao và chắc chắn kia. Song một sức mạnh lớn hơn ý muốn của nó đã cuốn nó xuống đất.
Con chó của tôi dừng lại và lùi... Phải hiểu cho nó, nó cũng biết là đằng trước nó cũng có một sức mạnh. Tôi vội lên tiếng gọi con chó đang bối rối ấy và tôi lánh xa, lòng đầy thán phục.
Vâng, lòng tôi đầy thán phục, xin bạn đừng cười. Tôi kính cẩn nghiêng mình trước con chim sẻ bé bỏng dũng cảm kia, trước tình yêu của nó.
Câu 1: Nêu thể loại và phương thức biểu đạt chính của văn bản.
Câu 2: Việc lặp lại cụm từ “lòng đầy thán phục” trong đoạn cuối của văn bản có ý nghĩa gì ?
Câu 3: Nêu tác dụng của dấu chấm lửng trong câu “Con chó của tôi dừng lại và lùi...”
Hãy chuyển đoạn văn Có lẽ tiếng cót két đó chỉ là do tôi tưởng tượng ra. Tôi bắt đầu bò theo các hành lang tối mò trong tàu, luôn luôn phải dừng lại để tim đỡ đập mạnh. Tôi mò đến cánh cửa ở góc phòng khách rồi khẽ hé mở. Trong phòng khách tối om. Tiếng đại phong cầm thoảng nhẹ. Nê-mô đang ngồi đó, ông ta không thấy tôi. Tôi bò trên tấm thảm mềm, cố không vấp phải cái gì vì một tiếng động nhỏ cũng có thể làm lộ. Mất năm phút tôi mới tới được chỗ cửa chính thông sang thư viện. Tôi sắp mở cửa thì bỗng nghe tiếng thở dài của Nê-mô làm tôi nằm chết dí tại chỗ. Tôi biết là ông ta đang đứng dậy. Tôi nhìn thấy cả người ông ta, tuy không rõ lắm, nhờ một tia sáng từ bên phòng khách lọt sang ngôi kể thứ ba
Tại sao Bác tài xế ngồi ở đằng trước mà có thể nhìn thấy được những người ngồi phía sau mà không cần phải quay đầu lại ?
CÂU CHUYỆN ỐC SÊN
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!"
"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Ốc sên mẹ nói.
"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"
"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".
"Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao
em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"
"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".
Ốc sên con bật khóc, nói: "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta". "Vì vậy mà chúng ta có cái bình!"
Ốc sên mẹ an ủi con : "Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta"
Nội dung của đoạn trích trên
Có một ông lão có 1con bò và 1 con heo. Tự nhiên mai là sinh nhật ông lão nên phải làm món mặn. Làm món mặn thì giết 1 trong 2 con .vào tối hôm đó con heo nghĩ sẽ giết con bò mà con bò thì nghĩ sẽ giết con heo hỏi ông giết con nào
Tìm trạng ngữ và nêu công dụng của trạng ngữ trong đoạn trích sau:
Đã bao lần bạn vấp ngã mà không hề nhớ. Lần đầu tiên chập chững bước đi, bạn đã bị ngã. Lần đầu tiên tập bơi, bạn uống nước và suýt chết đuối phải không? Lần đầu tiên chơi bóng bàn, bạn có đánh trúng bóng không? Không sao đâu vì… Lúc còn học phổ thông, Lu – i Pa – xtơ chỉ là một học sinh trung bình. Về môn toán, ông dứng hạng 15 trong số 22 học sinh của lớp.
có đầu mà chẳng có đuôi
có một khúc giữa cứng ruôi lại mềm
(là cái gì)