a) Quạnh quẽ đường quê thưa vắng khách
Con đò gối bãi suốt ngày ngơi
⇒nhân hóa
Quạnh quẽ đường quê thưa vắng khách
Con đò gối bãi suốt ngày ngơi
⇒nhân hóa
- Câu thơ sử dụng biện pháp tu từ: Nhân hóa: Gối bãi
Câu thơ mở rộng không gian nghệ thuật nói về những con đường trên đồng nội đi tới bến đò vắng teo hành khách. Cảnh vật lặng lẽ thấm buồn. Mưa xuân kéo dài đã nhiều ngày rồi… “Quạnh quẽ đường đồng thưa vắng khách”. Câu thơ tiếp tả con đò, hình ảnh trung tâm của “bến đò xuân đầu trại”. Trời mưa, không có khách qua đò. Con đò nay trở thành mồ côi, đơn độc. Con đò được nhân hóa đang nằm ngủ an nhan, ngon lành, gối đầu lên bãi cát mà ngủ.