tham khảo
Em có một đứa bạn thân, chơi cùng em từ bé. Ngoài những bạn thân trong lớp, có lẽ bạn ấy là một người mà em yêu quý nhất. Bạn là Ngọc Duy ở lớp kế bên.
Em quen bạn Duy trong một lần tình cờ gặp nhau trên sân trường. Chúng em nhanh chóng làm quen với nhau, chơi với nhau rồi thân nhau lúc nào không biết. Năm nay, Duy tròn mười một tuổi. Bạn có dáng người vừa phải, không cao cũng không thấp, chỉ cao hơn em nửa cái đầu. Làn da hơi ngăm ngăm trông rất rắn chắc. Mái tóc bạn đen nhánh, lúc nào cũng gọn gàng. Gương mặt đầy đặn và hay tươi cười. Đôi mắt sáng tinh anh làm bạn có vẻ rất thông minh. Bạn làm gì cũng nhanh nhẹn, chỉ nhoáng cái là xong.
Tính Duy rất hiền lành, hay nhường nhịn bạn. Mỗi khi rảnh rỗi, bạn ấy thường rủ em học chung hoặc chơi cờ. Mỗi khi chơi trò gì đó, nó thường nhường bạn chơi trước. Dù chơi có thua hay thắng, nét mặt bạn ấy vẫn luôn tươi cười. Bạn ấy học rất giỏi, thường được cô giáo khen. Năm nào bạn ấy cũng được nhận phần thưởng của trường và của lớp.
Chơi với nhau gần năm năm, chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm. Có lần, chúng em chơi đuổi bắt, Duy bị vấp cục đá, té trầy hết cả chân tay. Hai đứa sợ bố mẹ xanh cả mặt mày. Rất may là không có chuyện gì xảy ra. Hôm sau gặp nhau lại cười toe toét.
Năm năm học trôi qua thật nhanh. Sang năm đã chuyển trường mới chắc là không còn học chung với nhau nữa. Dù thế nào đi nữa, chúng em vẫn sẽ giữ bao kỉ niệm đẹp về nhau.
/HT\
Tham khảo :
Trong lớp người em yêu quý và để lại ấn tượng cho em nhiều nhất là bạn Linh Chi. Linh Chi là bạn gái rất dễ thương, không chỉ sở hữu một giọng hát ngọt ngào mà Chi còn là vận động viên chạy rất cừ khôi.
Em vẫn còn nhớ một kỷ niệm hè năm lớp 4 khi Linh Chi tham dự cuộc thi chạy của tỉnh. Sau những ngày nỗ lực rèn luyện gần đến ngày thi chân của Chi lại đau do tập luyện nhiều quá. Các thầy cô và bạn bè đều lo lắng muốn Chi dừng cuộc thi để nghỉ ngơi nhưng Chi vẫn quyết tâm tham gia. Khi tiếng còi của trọng tài vang lên các vận động viên bắt đầu vào cuộc đua đôi chân thon thả của Linh Chi sải bước chạy nhanh thoăn thoắt nhích lên từng bước mộ
Mọi người đều nín thở theo dõi từng bước vượt của bạn, nhưng đến khi gần về đích, Chi vẫn ở vị trí thứ 3. Đôi chân của Chi lúc này dường như không nghe theo sự điều khiển của bản thân những bước chạy xiêu vẹo như sắp ngã khiến ai cùng lo lắng đến thót tim. Bỗng Chi mím chặt môi khuôn mặt đỏ ửng nhễ nhại mồ hôi, đôi mắt hướng về đích lao tới. Tất cả cổ động nhiệt huyết hơn gấp đôi cổ vũ sự bứt phá đáng nể phục của Chi. Chỉ khi có tiếng còi vang lên cả khán trường sân vận động đều đứng dậy vỗ tay hoan hô Chi đã cán đích thành công để giành huy chương Vàng cho trường. Đôi chân của Chi lúc này khụy xuống khó khăn lắm mới đứng lên được nhờ sự dìu dắt của các bạn trong lớp. Linh Chi đứng thở dốc trên mặt hiện rõ sự đau đớn lẫn mệt nhọc nhưng bạn vẫn nở nụ cười tươi tắn, dòng mồ hôi trên mặt giờ đây đã thành dòng đua nhau chạy xuống đưa tay lau mồ hôi mà nụ cười vẫn tươi tắn, đôi môi đỏ hồng càng thêm vẻ duyên dáng.
Đối với em, Linh Chi là một cô bạn rất dễ thương. Em cũng rất yêu quý và khâm phục bạn. Em mong, tình bạn trong sáng của chúng em sẽ mãi mãi bền chặt như câu thành ngữ “bạn bè chung thủy là kho vàng quý nhất”.
Ko nhanh thì tớ ko k đc nhé
Thank you so much
Tham khảo :
Mỗi khi có ai hỏi em về người bạn thân nhất, em luôn không chút ngần ngại trả lời rằng đó chính là Long. Đối với em, Long chỉ là người bạn, mà cậu ấy còn là một người anh em vô cùng thân thiết.
Long là một chàng trai khỏe mạnh với thân hình rắn chắc và cân đối. Mới học lớp 6, mà Long đã cao đến 160cm. Mọi người đều bảo, Long giống bố nên rồi sẽ cao hơn nữa cho mà xem. Long có làn da màu đồng cổ, cùng mái tóc đen cắt ngắn, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy rất thoải mái. Đôi mắt của cậu ấy rất đen và sáng, lúc nào cũng bừng bừng sự tự tin. Điều đặc biệt nhất ở bạn chính là nụ cười tươi rói cùng hàm răng trắng sáng. Chính vì thế, mà các bạn đặt cho cậu ấy biệt danh là “Long PS”. Gia đình của Long có điều kiện khá giả, tuy nhiên cậu ấy vẫn rất giản dị và thân thiện với mọi người. Môi ngày đến trường, cậu ấy cũng mặc áo sơ mi trắng, quần vải đen và giày thể thao. Không hề mang theo hay khoe khoang về những món đồ hàng hiệu đắt tiền. Cậu ấy cũng rất hòa đồng với mọi người. Long cũng là một cây hài của lớp nữa.
Niềm đam mê lớn nhất của Long là môn bóng đá. Chính nhờ bóng đá mà em và Long trở thành bạn thân của nhau. Em vẫn còn nhớ kỉ niệm về hôm ấy, vì đến lịch dọn vệ sinh nên em về muộn hơn so với thường ngày. Lúc ấy, trong trường chỉ còn lác đác vài bạn học sinh. Chợt em nghe thấy tiếng bóng bịch… bịch… bịch… quen thuộc. Lần theo tiếng bóng, đi ra phần sân thể dục phía sau, em nhìn thấy một cậu trai khỏe mạnh đang một mình tâng bóng. Đó là lần đầu tiên em gặp Long, thế nhưng em lại cảm giác như chúng em đã gặp nhau từ trước đó. Không chút ngại ngùng, em để cặp xuống ghế đá, rồi tiến lại, xin được đá chung. Và Long đã thoải mái nhận lời. Thế là chúng em đã cùng nhau chơi bóng đến trời tối mịt mới trở về nhà, với niềm vui sướng khôn kể. Từ hôm đó, chiều nào, em cũng cùng Long đá bóng. Có hôm chúng em còn cùng nhau kể và chia sẻ những điều hay ho khác. Dần dần, chúng em thân thiết với nhau hơn. Dù không học chung lớp, nhưng chúng em vẫn là những người bạn thân thiết của nhau. Đến nay, mỗi ngày em và Long vẫn kiên kì cùng nhau đá bóng. Để thực hiện ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Em luôn mong rằng tình bạn của chúng em sẽ luôn bền vững. Và em quyết tâm sẽ bảo vệ tình bạn tuyệt vời này dù có khó khăn nào ở phía trước.
[ HT ]
Bạn bè là những người không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Tôi cũng có cho mình những người bạn rất đáng trân trọng.
Một trong những người bạn thân thiết nhất của tôi là Tú Anh. Chúng tôi quen nhau khi còn là những học sinh Tiểu học. Lên cấp hai, chúng tôi lại đăng kí vào học cùng một trường, sau đó được sắp xếp vào cùng một lớp. Bởi vậy mà tình bạn của cả hai càng thêm gắn bó, thân thiết
Ngoài giờ học, Tú Anh cũng hay chơi các môn thể thao. tú nói với tôi rằng, môn thể thao cậu yêu thích nhất là đá bóng. Ước mơ của cậu là trở thành một cầu thủ bóng đá chơi ở vị trí tiền đạo. Còn tôi cũng có ước mơ trở thành một thủ môn. Mong muốn của cả hai là được thi đấu cho Đội tuyển Quốc gia. Ngoài giờ học, tôi và tú thường chơi đá bóng cùng các bạn trong lớp. Tôi chơi ở vị trí thủ môn, còn Đức chơi ở vị trí tiền đạo. Khi đó, tú luôn làm tốt vai trò của mình. Cậu luôn là người ghi bàn thắng quyết định giúp cho đội chúng tôi giành chiến thắng. Vừa qua, Đức còn được thầy giáo thể dục đề nghị tham gia vào đội bóng của trường.
Tôi và tú đã hứa sẽ cùng nhau cố gắng học tập thật tốt, tích cực rèn luyện thể lực để sớm đạt được ước mơ của mình. Đối với tôi, tú chính là người bạn quan trọng nhất.
hok tốt bài này tôi kết hợp 5 bài văn nhưng chi tiết hay nên sẽ ko giống bài văn mẫu lắm nhưng bạn tham khảo nha
Tham khảo :
Trong cuộc đời mỗi con người ngoài tình cảm gia đình chắc hẳn cũng rất đẹp khi có một tình bạn thật sự. Và tôi cũng có một tình bạn rất đẹp với Hoa - người bạn thân của tôi - người mà tôi rất mực quý mến.
Tôi và Hoa đã cùng trải qua rất nhiều kỉ niệm đẹp cùng nhau. Tôi vốn là một đứa trầm tính nhất lớp, gia đình tôi lại chẳng khá giả gì khi bố mẹ đều làm nghề nông. Tôi luôn sống và giữ khoảng cách với bạn bè. Nhưng bỗng tôi nhận ra rằng có một người bạn luôn nói chuyện và chia sẻ, kể chuyện, cười nói cùng tôi bất cứ ngày nào. Tôi thấy mến Hoa rất nhiều. Ánh mắt tròn, đen láy, long lanh luôn nhìn tôi với cái nhìn đầy trìu mến, thân thương. Cả nụ cười của Hoa nữa, nụ cười rạng rỡ như xóa tan khoảng cách lạnh lùng giữa tôi và Hoa. Tôi bỗng trở nên gần gũi và thân với Hoa tự lúc nào chẳng biết.
Hoa thân với tôi lắm. Ở trên lớp, dường như lúc nào chúng tôi cũng bên nhau như hình với bóng. Hoa học giỏi hơn tôi rất nhiều. Hoa luôn giảng bài cho tôi mỗi khi tôi khó hiểu. Giờ nhớ lại, tôi lại vui và nghĩ rằng Hoa chính là “cô giáo nhỏ” của tôi. Người cô giáo ấy luôn gần gũi với tôi, luôn sẵn sàng chia sẻ, động viên, ở bên tôi mỗi lúc tôi cần. Tôi vẫn nhớ như in dáng người nhỏ nhắn của Hoa khi bạn cùng tôi đi dạo trên con đường làng vào mỗi chiều thu se lạnh. Lúc ấy, tôi thấy lòng mình trải rộng, thấy bỗng gần gũi và yêu thương hơn qua những lời tâm tình của Hoa. Tôi bỗng thấy mình khác hơn trở nên hòa đồng hơn.
Còn nhớ ngày hè năm đó, tôi rủ Hoa ra sông tập bơi. Vì là mới bắt đầu học, tôi không có nhiều kĩ năng. Hôm đó, chẳng may tôi lại bị chuột rút. Tôi vùng vẫy dưới lòng sông. Thật may mắn khi Hoa kịp thời cứu tôi lên bờ.
Hoa và tôi đã cùng hứa sẽ cùng học một trường cấp Ba, thi cùng một trường Đại học. Lời hứa ấy nhất định sẽ không phôi phai và chúng tôi sẽ làm được. Tôi tin Hoa, Hoa tin tôi và chúng tôi tin nhau.
Tôi và Vân chơi với nhau từ năm lớp ba. Đến tận bây giờ nó vẫn là đứa bạn thân thiết nhất và hiểu tôi hơn bất kì ai.
Vân là một đứa cao, to lớn hơn tôi rất nhiều. Mạnh mẽ, vui vẻ và sôi động chính là những từ thích hợp nhất để nói về Vân. Trong khi tôi – đứa bạn của nó thì hoàn toàn ngược lại: bé nhỏ, nhút nhát và hơi tự ti. Với tính cách đó nên khi chuyển vào lớp Vân, ban đầu tôi không có bạn. Tôi chỉ lặng lẽ thu mình trong không gian riêng, không trò chuyện, hay nói đúng hơn là không dám bắt chuyện với ai. Chính chiếc bút chì màu Vân cho tôi trong giờ mĩ thuật đã bắt đầu tình bạn của hai đứa. Nhớ lúc đó tôi đang loay hoay không biết làm thế nào để hoàn thiện hình vẽ ông mặt trời trong khi cây bút chì màu đỏ của tôi không cánh mà bay thì một cánh tay đưa ra, trên đó là thứ tôi cần. Bạn có dùng không? Ưu tiên bạn mới tô trước. Dúi bút vào tay tôi, Vân cười hì hì rồi quay lên. Tôi bất ngờ và cảm động. Không hiểu sao lúc đó, trong trí óc ngây thơ của tôi, Vân như thể là một cô tiên vừa ban cho tôi một phép màu. Từ đó, tình bạn giữa hai đứa bắt đầu.
Trong lớp hai đứa lúc nào cũng như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Chúng tôi đến trường cùng nhau, ngồi gần bàn nhau, cùng học bài và cùng nhau vui chơi. Những lúc tôi bị bắt nạt, Vân luôn là “bảo kê” số một của tôi. Âu yếm và hài hước, Vân gọi tôi là Ngố còn tôi gọi nó là Voi con.
Chơi với nhau lâu nên Vân hiểu tôi lắm. Những lúc tôi buồn nó thường đến bên tôi ngồi lặng lẽ, không nói gì. Bởi nó biết những lúc thế này tôi chỉ muốn một không gian yên tĩnh, tôi sợ cảm giác bị thương hại.
Bên ngoài trông Vân có vẻ là một đứa nóng tính như Trương Phi nhưng thực ra nó cũng rất tình cảm. Nó thường viết thư trò chuyện, an ủi động viên tôi. Nó như một người chị lớn, luôn muốn dang rộng cánh tay che chở cho đứa em gái bé nhỏ của mình vậy.
Khi chúng tôi chia tay để sang trường THPT khác nhau, dù rất ghét ngồi tỉ mẩn làm những đồ trang trí thế mà vì tôi, nó chịu ngồi cả tuần trong nhà, quyết gấp bằng được nghìn con hạc tặng tôi. Hôm nó mang đến, mặt tươi như hoa, tay đưa tôi một hộp thuỷ tinh rất to, bên trong là bao nhiêu chú hạc xinh xắn đủ các màu lại còn khuyến mại thêm đôi dây buộc tóc hình xúc xắc rất đáng yêu nữa chứ. Sung sướng và cảm động đến phát khóc, tôi ôm chặt nó, không nói lên lời…
Bây giờ tuy mỗi đứa một trường, gặp nhau không được nhiều như trước nên chúng tôi hay nói chuyện với nhau qua điện thoại. Nhờ ảnh hưởng từ nó mà giờ đây tôi mạnh mẽ hơn rất nhiều, không còn nhút nhát như trước, thậm chí còn rất sôi nổi và hoạt bát. Tôi phải thầm cảm ơn Vân – người bạn yêu quý – đã đánh văng cái tính nhút nhát kinh niên của tôi, giúp tôi hoàn thiện mình hơn. Đối với tôi, Voi con luôn là người bạn mà tôi yêu quý nhất. Không bao giờ tôi muốn đánh mất người bạn này.
Nguồn: https://camnanghoctap.com/ke-ve-mot-nguoi-ban-thiet-van-mau-lop-9#ixzz7IPB4Q1BX
thảm khảo
“Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
Bên nhau tháng ngày, cho nhau những hoài niệm
Để nụ cười còn mãi lắng trên hàng mi, trên bờ môi
Và trong những... kỷ niệm xưa …”
Bài hát “Mong ước kỉ niệm xưa” khiến tôi nhớ đến những người bạn của mình.
Người bạn mà tôi vô cùng quý mến là Nguyễn Thu Phương. Chúng tôi quen nhau từ khi còn rất nhỏ bời vì cả hai là hàng xóm. Bố mẹ của chúng tôi còn là những người bạn tốt của nhau nữa. Bởi vậy mà tôi và Phương đã học cùng nhau từ mẫu giáo cho đến hiện tại. Cả hai đã trải qua rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng nhau.
Thu Phương là một cô bạn có vẻ bề ngoài rất cá tính. Dáng người cao, mảnh khảnh. Mái tóc cắt ngắn. Khuôn mặt trái xoan cùng làn da rám nắng. Ánh mắt tinh nghịch. Nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi. Hiện tại, tôi và Phương đang học lớp 6A1, trường THCS (tên trường).
Trong lớp, Phương là một cô bạn có tính cách sôi nổi, mạnh mẽ. Đầu năm lớp sáu, cô giáo đã yêu cầu các thành viên trong lớp bầu ban cán sự lớp. Phương đã mạnh dạn ứng cử làm lớp trưởng. Với thành tích học tập nổi bật, khả năng thuyết trình tốt, Phương đã trở thành lớp trưởng với số phiếu bầu 35/40.
Thành tích học tập của Phương luôn nằm trong top đầu của lớp. Bạn học tốt đều các môn học, nhưng đặc biệt nhất là môn Toán. Điều đó khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ và thường xuyên nhờ bạn ấy giảng bài cho.
Dù tính cách giống con trai là vậy, nhưng Phương lại rất khéo tay. Bạn đã được mẹ dạy nấu những món ăn đơn giản nhất. Và tôi đã có dịp được thưởng thức. Rất tuyệt vời! Vào thời gian rảnh rỗi. Chúng tôi thường đến nhà nhau chơi. Cả hai còn đi học võ cùng nhau nữa. Có một lần, tôi bị một nhóm bạn nam trong trường bắt nạt. Phương đã chạy đến bảo vệ tôi. Điều ấy khiến tôi vô cùng cảm động.
Phương ước mơ trở thành một bác sĩ, để có thể cứu chữa cho nhiều người. Còn tôi lại mong muốn trở thành một cảnh sát, để có thể bắt hết những tên tội phạm và đem lại cuộc sống bình yên cho người dân. Chúng tôi đã hứa sẽ cùng nhau cố gắng học tập thật tốt để có thể thực hiện được ước mơ của mình.
Tôi và Thu Phương là những người bạn thân thiết của nhau. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều kỉ niệm, có niềm vui, có nỗi buồn. Và tôi mong rằng cả hai sẽ mãi mãi là bạn tốt.
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cũng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn An Vinh.
An Vinh năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, An Vinh đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hòa với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao.
Ở trường, Vinh là một học sinh giỏi, về nhà, Vinh là một người con ngoan. Dung giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Dung tâm sự: “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho mình ăn học, mình phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”.
Thuỳ Dung đã để lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt để xứng đáng là bạn thân của Thuỳ Dung. Sống trên đời ai cũng cần phải có một người bạn thân.
Đây là văn về ban Vinh nhé
Tuy là bi thành Dung bởi vì máy nhà mình hay lẫn chữ lắm
Vinh-Dung (trong bài chỉ có cái này sai)
Bố-Me
Bà-Cô...
Tham khảo !!!
Năm tháng cứ trôi và không ai có thể níu kéo được thời gian, chính thời gian là thước đo tốt nhất của tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian học tập, có lẽ Tú Anh là người bạn thân nhất của em, bạn ấy đã học với em từ những năm tiểu học tới bây giờ.
Tú Anh có dáng người cao nhưng cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Bạn có gương mặt bầu bĩnh với nước da trắng hồng. Hai má lúm đồng tiền khiến bạn thật duyên dáng. Đôi mắt Tú Anh to tròn, đen láy như hai hòn bi ve. Đôi lông mi dài lúc nào cũng cong vút lên khiến đôi mắt càng long lanh như hai viên ngọc. Chiếc mũi không cao lắm như nhỏ và thẳng. Đặc biệt Tú Anh có đôi môi hình trái tim, chúm chím như nụ hoa hồng. Mỗi khi cười, khuôn miệng của bạn cũng tạo thành hình trái tim, trông rất ngộ nghĩnh. Từ lúc quen Tú Anh, em chưa thấy bạn để tóc dài bao giờ. Mái tóc bạn màu hạt dẻ, mượt mà, luôn để xoã ngang vai. Có lúc bạn buộc gọn lên cao trông rất cá tính. Hai bàn tay búp măng với những ngón tay thon dài, trắng muốt. Cả hai bàn tay đều có hoa tay ở hai ngón áp út. Đó là lý do vì sao Tú Anh viết chữ rất đẹp và còn vẽ rất giỏi nữa. Bạn đã giành được giải cao trong các kì thi viết chữ đẹp cấp thành và cấp tỉnh năm lớp 3.
Tú Anh là một cô bé rất hòa đồng lại vui tính nên bạn bè ai cũng quý mến. Có việc gì khó khăn mà các bạn cần giúp đỡ, Tú Anh đều sẵn sàng. Không chỉ là một học trò ngoan khi ở trường mà về nhà, bạn còn là một người con hiếu thảo. Tuy chỉ mới 12 tuổi nhưng bạn đã biết giúp bố mẹ làm việc nhà như nấu cơm, quét dọn, giặt quần áo. Hai bác chưa bao giờ than phiền về bạn mà ngược lại còn rất tự hào khi có một người con ngoan ngoãn, học giỏi, biết vâng lời.
Em và Tú Anh chơi thân với nhau từ lúc mới bước vào lớp Một. Em còn nhớ hôm đó, sau khi dẫn em vào đến cửa lớp, mẹ chào cô giáo rồi ra về. Em rất sợ hãi vì mọi thứ quá xa lạ đối với em. Em oà khóc nức nở, mặc cho cô giáo dỗ thế nào cũng không nín. Lúc đó Tú Anh bước đến bên cạnh, cất giọng thân thiết: “Chào bạn, mình tên là Đỗ Tú Anh, mình làm quen nhé”. Em ngẩng mặt lên thì thấy một cô bạn dễ thương vô cùng. Sau đó, em lau nước mắt rồi gật đầu nhận lời. Thấy thế Tú Anh mỉm cười thật tươi rồi quay sang nói với cô giáo: “Cô ơi, cô cho em ngồi với bạn nhé cô?”. Kể từ đó một tình bạn trong sáng đã nảy nở.
Em và bạn gắn bó với nhau như hình với bóng. Vì cùng đường đến trường, sáng nào Tú Anh cũng qua nhà em để rủ em đi học, đến chiều hai đứa lại cùng nhau đi về. Con đường đi học đã in dấu chân của 2 đứa em suốt mấy năm tiểu học và bây giờ đã sang cả cấp 2. Tú Anh học rất giỏi các môn tự nhiên, còn em thì giỏi xã hội nên chúng em không lo bị hổng kiến thức vì luôn có một người bạn để chỉ dạy ân cần.
Cứ đến cuối tuần là em lại sang nhà Tú Anh chơi. Hai đứa học bài xong thì cùng ra khu vườn trước nhà để tưới tắm cho những chậu hoa do chính tay bạn trồng. Nắng nhảy nhót, đùa nghịch trong những vòm lá. Những hạt nước còn đọng lại long lanh như hạt ngọc. Chị gió thỉnh thoảng khẽ thổi xào xạc như vui cùng chúng em.
Em rất hạnh phúc khi có một người bạn như Tú Anh. Chắc chắn em và bạn sẽ là những người bạn tốt của nhau cho đến mãi về sau.