Nguyễn Lam Giang

Các câu ca dao, tục ngữ, thơ nói về chuyện sơn tinh , thủy tinh 

Hương Giang
1 tháng 10 2018 lúc 21:00

Bình minh má ửng đào phơn phớt,
Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh.
Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót,
Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành.
Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa,
Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng.
Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa,
Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.

Rừng xanh thả mây đào man mác,
Sơn Tinh ngồi bạch hổ đi đầu
Mình phủ áo bào hồng ngọc dát,
Tay ghì cương hổ, tay cầm lau.
Theo sau năm chục con voi xám
Hục hặc, lưng cong phủ gấm điều,
Tải bạc, kim cương, vàng lấp loáng,
Sừng tê, ngà voi và sừng hươu.
Hùng Vương trên mặt thành liễu rủ,
Hớn hở thần trông, thoáng nụ cười.
Thần suốt đêm sao dài không ngủ,
Mày ngài, mắt phượng vẫn còn tươi.

Sơn Tinh đến lạy chào bên cửa,
Vua thân ngự đón nàng Mỵ Nương.
Lầu son nàng ngoái trông lần lữa,
Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương.
Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc,
Thương người, thương cảnh xót lòng đau.
Nhìn quanh, khói toả buồn man mác,
Nàng kêu: "Phụ vương ôi! Phong Châu!"
Kiệu nhỏ đưa nàng đi thoăn thoắt,
Hùng Vương mơ, vịn tay bờ thành.
Trông bụi hồng tuôn xa, xa lắc,
Mắt nhoà lệ ngọc ngấn đầm quanh...

Thoảng gió vù vù như gió bể,
Thuỷ Tinh ngồi trên lưng rồng vàng.
Yên gấm tung dài bay đỏ choé,
Mình khoác bào xanh da giời quang.
Theo sau cua đỏ và tôm cá,
Chia đội năm mươi hòm ngọc trai,
Khập khiễng bò lê trên đất lạ,
Trước thành tấp tểnh đi hàng hai.
Hùng Vương mặt rồng chau ủ rũ,
Chân trời còn phảng bóng người yêu,
Thuỷ Tinh thúc rồng đau kêu rú,
Vừ uất vì thương, vừa bởi kiêu.
Co hết gân, nghiến răng, thần quát:
"Giết! Giết Sơn Tinh hả hờn ta!"
Tức thời nước sủi reo như thác,
Tôm cá quăng ngọc trai mà hoa.

                            Chúc bn học tốt nha  !!!!

Lê Gia Phúc
27 tháng 1 2022 lúc 8:39

      Bình minh má ửng đào phơn phớt,
      Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh.
      Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót,
      Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành.
      Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa,
      Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng.
      Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa,
      Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.

      Rừng xanh thả mây đào man mác,
      Sơn Tinh ngồi bạch hổ đi đầu
      Mình phủ áo bào hồng ngọc dát,
      Tay ghì cương hổ, tay cầm lau.
      Theo sau năm chục con voi xám
      Hục hặc, lưng cong phủ gấm điều,
      Tải bạc, kim cương, vàng lấp loáng,
      Sừng tê, ngà voi và sừng hươu.
      Hùng Vương trên mặt thành liễu rủ,
      Hớn hở thần trông, thoáng nụ cười.
      Thần suốt đêm sao dài không ngủ,
      Mày ngài, mắt phượng vẫn còn tươi.

      Sơn Tinh đến lạy chào bên cửa,
      Vua thân ngự đón nàng Mỵ Nương.
      Lầu son nàng ngoái trông lần lữa,
      Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương.
      Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc,
      Thương người, thương cảnh xót lòng đau.
      Nhìn quanh, khói toả buồn man mác,
      Nàng kêu: "Phụ vương ôi! Phong Châu!"
      Kiệu nhỏ đưa nàng đi thoăn thoắt,
      Hùng Vương mơ, vịn tay bờ thành.
      Trông bụi hồng tuôn xa, xa lắc,
      Mắt nhoà lệ ngọc ngấn đầm quanh...

      Thoảng gió vù vù như gió bể,
      Thuỷ Tinh ngồi trên lưng rồng vàng.
      Yên gấm tung dài bay đỏ choé,
      Mình khoác bào xanh da giời quang.
      Theo sau cua đỏ và tôm cá,
      Chia đội năm mươi hòm ngọc trai,
      Khập khiễng bò lê trên đất lạ,
      Trước thành tấp tểnh đi hàng hai.
      Hùng Vương mặt rồng chau ủ rũ,
      Chân trời còn phảng bóng người yêu,
      Thuỷ Tinh thúc rồng đau kêu rú,
      Vừ uất vì thương, vừa bởi kiêu.
      Co hết gân, nghiến răng, thần quát:
      "Giết! Giết Sơn Tinh hả hờn ta!"
      Tức thời nước sủi reo như thác,
      Tôm cá quăng ngọc trai mà hoa.


Các câu hỏi tương tự
Vũ Ngọc Anh
Xem chi tiết
Trần Thị Khánh Linh
Xem chi tiết
P336 Band
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Tuấn Tú
Xem chi tiết
Nhi Vương
Xem chi tiết
nguyen minh man
Xem chi tiết
Trịnh Việt Anh
Xem chi tiết
Nguyen Van Chien
Xem chi tiết
le minh tam
Xem chi tiết