Các bn làm giúp mk 1 trong mấy đề nha
Đề 1: Em hãy tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em
Đề 2: Từ bài văn lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của mình.
Đề 4. Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại.
Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiện chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.
Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6,10,16 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.
Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đó theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.
Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ rá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng… Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,…Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó, và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.
Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.
Thứ bảy tuần trước, tôi cùng bố mẹ về quê thăm ông bà. Tôi rất háo hức vì đã hơn một năm rồi tôi chưa về thăm ông bà. Tôi nhớ ông bà, nhớ căn nhà nhỏ và cả khu vườn thân yêu.
Sáng chủ nhật, tôi chạy ra vườn chơi. Quả là một buổi sáng đẹp trời! Bầu trời trong vắt, không một gợn mây, Mặt Trời uy nghi ngự trị trên cung điện lộng lẫy những tia nắng ngắm nhìn vạn vật.
Bây giờ tôi mới cảm thấy khu vườn này quả là đẹp và có lẽ đẹp nhất vào những buổi ban mai như thế này. Anh Trống Cồ đã cất tiếng gáy, sân nhà rộn rã nhưng trong vườn còn náo nhiệt hơn. Chị Mái mơ dẫn dàn con đi kiếm mồi. Đàn gà con chạy líu ríu quanh chân mẹ, đôi chân phải bước dài ra trông vừa buồn cười, vừa tội nghiệp. Mẹ con chị cặm cụi tìm mồi quanh những đám cỏ còn đẫm sương. Đàn vịt lạch bạch chạy ra ao rỉa lông, rỉa cánh. Tôi ngồi chễm chệ trên đống rơm, ngắm nhìn khu vườn kỳ diệu.
Cây cối lóng lánh sương đêm nên đang rạng rỡ tắm ánh nắng thu chan hòa.
- Chào anh ổi! Khỏe chứ?
- Tôi vẫn khỏe! Còn chú thế nào, chú Mít?
Thì ra cây cối trong vườn đang hỏi thăm nhau. Tôi phải công nhận vườn ông bà tôi nhiều cây thật đấy. Tôi thích nhất là cây ổi, thân cây khẳng khiu, nứt nẻ. Tuy hình dáng vậy thôi nhưng đến mùa ổi cây lại cho những trái chín vàng ươm, trái ương phơn phớt xanh rờn và ngọt lịm nữa. Dường như trông thấy tôi, nó xòa cành lá như muốn chào mừng.
Cuối vườn, các luống hoa trao đổi hương thơm và khoe sắc. Giàn thiên lý trổ hoa vàng lốm đốm đang nằm dưới nắng trên chiếc giàn xinh xắn mà ông tôi làm. Hoa lan nở từng chùm trắng xóa. Chùm hoa còn đọng lại những giọt sương long lanh như được một bàn tay khéo léo nào đó chạm trên cánh hoa những hạt châu ngọc. Những ngọn lửa cháy lên hập hùng trong tán lá xanh của hàng râm bụt. Hoa hồng kiêu sa. hoa cẩm chướng mùi thơm nồng nồng. Ảnh sáng mạ vàng những đóa cúc giản dị làm cho nó sáng rực lên như những viên kim cương.
Quanh các luống hoa, bướm bay chập chờn. Ong mật, ong vò vẽ đánh lộn nhau để kiếm mật. Rồi Chích chóc bắt đầu huyên náo, vang vang khắp khu vườn là tiếng hót du dương của một cô Họa Mi. "Chích! Chích! Chích!". Chim Chích Bông chăm chỉ bắt sâu trên từng chiếc lá. Bỗng có tiếng cãi nhau chí chóe từ đâu đó:
- Miếng này là của tớ mà! - Một con bồ câu kêu lên.
- Không! Của tớ chứ! Tớ nhìn thấy trước! - Con còn lại nhanh nhảu.
Thì ra chúng đang cãi nhau vè chuyện thức ăn! Ông tôi bảo sáng nào chúng cũng cãi cọ om sòm kể từ khi ông làm chiếc chuồng chim xinh xắn bằng gỗ thông này. Ông thường xuyên đặt thức ăn vào chuồng cho những chú chim mỗi buổi sớm. Trên tán lá, những chú gõ kiến leo dọc thân cây bưởi mỏ lách cách trên vỏ.
Chà! Bây giờ tôi mới cảm nhận được vẻ đẹp thật sự của khu vườn này. Một cảnh vắng mà dung hòa nghìn thứ âm nhạc: Tiếng gió thổi vi vu, chim khẽ gù dưới lá, lá rì rào...
Một tuần trôi qua thật là nhanh. Nhưng trong suốt thời gian này tôi đã hiểu biết thêm về thiên nhiên và nhất là tôi lại thêm yêu khu vườn của tôi.
Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được gọi là ông Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ độc ác, xấu xa.
Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ông là một làn khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ông còn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khôn khổ trong bước đường cùng.
Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được giúp đỡ. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Tiên ông chính là nơi bám víu cuối cùng của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao hạnh phúc.
Tiên ông không chỉ là nhân vật cứa giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công bằng, cho quan niệm: “Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo” của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:
“ Tưởng rằng hóa đẹp như tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài.
Khắp mình lủng lá mọc dùi,
Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn"
Còn đối với những người hiên lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.
" Ta là Phật Tổ Như Lai,
Trời sai xuống thử lòng người trần gian,
Ai hiền la sẽ ban ơn
Cho người tích đức tu nhân nức lòng"
Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay nguời mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.
“Một ông cụ già nua tuổi tác,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ
Nói rằng: nhỡ bước sa cơ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "
Hay
"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ,
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân ”
(Người hoá khi)
Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn luôn đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.
Em thường có thói quen theo mẹ đi chợ mua đồ, mỗi lần như vậy em sẽ được nhìn thấy một bạn nhỏ có hình dáng kì lạ và những hành động khác với người bình thường chúng ta. Bạn ấy có tên là Thanh Tùng. Bạn ấy bị liệt hai tay từ nhỏ nên thường dùng chân để làm mọi việc. Em xin phép được tả lại người bạn phi thường này của em cho các bạn cùng biết về Thanh Tùng.
Gia đình bạn Thanh Tùng nghèo bạn sinh ra đã thiệt thòi hơn người khác khi một cơn sốt cao co giật mạnh nhưng bạn lại không được cứu chữa kịp thời nên đã bị liệt mất hai tay. Ba của Thanh Tùng không may bị tai nạn qua đời từ khi bạn mới 5 tuổi. Nhà có ba mẹ con, trên Thanh Tùng có thêm một người chị gái chị ấy đang học lớp 3. Nhưng đã làm rất nhiều việc giúp mẹ vừa bán hàng, vừa làm việc nhà, lại chăm sóc em cho mẹ đi làm kiếm tiền.
Ngày ngày ngoài giờ đi học, thì chị gái của Thanh Tùng thường cùng bạn ấy ra bán hàng ở tiệm tạp hóa nhỏ trong chợ gần khu nhà em sống. Những mặt hàng bạn ấy bạn thường là những đồ khô đồ gia dụng mà gia đình nào cũng phải cần dùng tới. Nhìn hoàn cảnh gia đình bạn nhiều khó khăn nên nhiều người đi chợ thường ghé tới cửa hàng của hai chị em nhà bạn để mua giúp. Mẹ em cũng vậy, chính vì lí do đó mà em và Thanh Tùng quen nhau.
Thanh Tùng bằng tuổi em nếu còn đi học năm nay bạn ấy học cũng học lớp sáu. Nhưng do bạn ấy nghỉ học từ khi hết cấp một, nên không con đi học nữa. Thanh Tùng có khuôn mặt gầy guộc, dáng người nhỏ bé, người luôn khom khom về phía trước bởi bạn thường phải ngồi một chỗ rồi sử dụng đôi chân của mình để làm việc như đôi tay, lâu ngày dáng người của bạn phát triển hơi khác lạ như vậy. Bạn Thanh Tùng bán hàng rất có duyên thường chiều lòng khách, khách mua hàng nhà bạn nếu muốn đổ bạn đều cho đổi, nếu có những góp ý chân thành về chất lượng sản phẩm bạn đều lắng nghe tiếp thu ý kiến một cách chân thành nên ai cũng quý mến hai chị em bạn.
Bạn Thanh Tùng có vẻ ngoài không được hoàn mỹ như những người bình thường khác nhưng bạn lại có tâm hồn lương thiện, tính tình vui vẻ dễ gần. Bạn thường xuyên tươi cười với mọi người tới mua hàng của nhà mình. Mỗi khi gặp những khách hàng khó tính nóng tính thường yêu sách chê bai nhằm giảm giá sản phẩm của của mình Thanh Tùng đều đáp trả bằng giọng nhã nhặn từ tốn. Nếu sản phẩm nào có thể giảm giá được chút ít thì bạn sẽ giảm, còn nếu không giảm được thì bạn sẽ nói vô cùng nhã nhặn khiến cho người mua hàng không vì thế mà phật ý bỏ đi không mua hàng nữa. Nhiều mặt hàng được xếp ở trên những kệ hàng cao vút bạn vẫn tìm cách để lấy chúng xuống được bằng sức của mình không cần nhờ tới sự giúp đỡ của chị gái hay những người xung quanh. Mỗi lần em hỏi sao bạn không nhờ chị gái lấy giúp mình bạn đều cười đáp "Mình muốn tự lập không phải lúc nào chị gái cũng sẽ ở bên mình"
Nhiều lần có những người cảm thấy xót xa cho Thanh Tùng nên đi qua cho bạn ít tiền. Nhưng Thanh Tùng không nhận bạn nói rằng "Cháu rất cảm ơn cô đã thương cháu nhưng cháu bán hàng kiếm tiền bằng công sức lao động của mình. Nếu cô quý cháu thì mua hàng ủng hộ cho cháu thôi ạ". Thanh Tùng tuy khiếm khuyết mất đôi tay nhưng bạn Thanh Tùng làm mọi việc bằng chân đều rất tuyệt. Bạn không chỉ biết viết chữ mà con vẽ cũng rất đẹp. Có hôm bạn đã dùng bút màu vẽ lên một bức tranh gia đình vô cùng hạnh phúc khiến cho ai cũng trầm trồ thán phục khả năng của bạn.
Nhìn hoàn cảnh của bạn Thanh Tùng như vậy em vô cùng cảm động xót thương cho sự thiệt thòi của bạn. Và em cũng cảm thấy mình thật sự vô cùng may mắn khi được sinh ra khỏe mạnh lành lặn, có đầy đủ tình yêu thương của cha của em. Em tự hứa với mình phải cố gắng chăm ngoan học giỏi để không phụ lòng của cha mẹ và thầy cô.
Bạn tham Khảo
Cũng như những lễ hội quan trọng, đối với những con người sinh ra và lớn lên ở làng quê thì khung cảnh phiên chợ quê đã trở nên thân thuộc. Và em cũng vậy. Khung cảnh phiên chợ quê luôn in sâu trong tâm trí của em.
Chợ quê em họp theo ngày, chia thành hai khu chợ. Ngày chẵn thì họp ở khu chợ cũ, ngày lẻ họp ở khu chợ mới để người dân có thể dễ dàng mua được đồ cho gia đình. Ngày nào cũng thế, trời chưa sáng hẳn mà các bà, các bác dọn hàng đã rôm rả cả trên đường. Tiếng xe máy,xe vận chuyển ồn ã cả một vùng. Khi mặt trời lên là lúc chợ đông đúc nhất. Tiếng rao, tiếng bán, tiếng người cười nói rôm rả, náo nhiệt. Từ trên cao nhìn xuống những tấm bạt được căng để che nắng che mưa sặc sỡ như một chiếc ô khổng lồ đầy màu sắc.
Công việc buôn bán thật bận rộn! Các sạp hàng, quầy bánh lúc nào cũng đông đúc. Chợ quê em là chợ họp theo xã, nên đồ được bán rất phong phú và được chia ra thành nhiều khu chuyên bán các loại đồ. Khu đầu tiên là bán hoa. Những bông hoa đầy màu sắc mới được thu về bó lại thành bó và đặt trong những chậu nước mới vẫn còn tươi.Trên những cánh hoa vẫn lấp lánh những hạt nước trong trẻo như những viên pha lê. Những bông hoa được mua sớm nằm trong giỏ hàng tươi tắn, rực rỡ đón chào ngày mới. Khu tiếp theo là bán rau và hoa quả. Mọi thứ đều tươi ngon và đẹp mắt. Rau củ quả được các bác nông dân hái vào sáng sớm nên vẫn còn xanh tươi đang được các bà nội trợ chọn lựa rất kĩ càng. Tiếp đến là khu bán đồ ăn nhanh. Những nồi nước còn nóng bốc khói nghi ngút, tỏa hương thơm ngào ngạt. Không ai đi chợ quê mà không ghé vào ăn thử hàng bún, hàng phở hay ăn những tấm bánh đúc ở đây. Khu cuối là khu bán đồ tươi sống. Những chú cá to, khỏe đang quẫy đạp nước trong những bể lớn. Những chú gà, chú vịt ồn ào như đang cãi vã. Ở cách đó một khu gửi xe là khu bán quần áo. Những bộ quần áo sặc sỡ sắc màu được treo khắp các quầy. Người mua, kẻ bán đi lại tấp nập. Mặt trời càng lên cao. Những tia nắng càng tinh nghịch nhảy nhót. Nắng chạm lên chóp nón của các bà, các mẹ đi chợ. Nắng tô điểm cho những bông hoa rực rỡ trong giỏ hàng. Nắng hôn lên những giọt mồ hôi vất vả của những người buôn bán.Mọi thứ vẫn diễn ra sôi nổi và đầy hào hứng.
Em rất thích đi chợ quê. Sau này dù có đi xa , khung cảnh chợ quê vẫn luôn in sâu trong tâm trí em.