ok
bài tả cản , hơi mờ thì mk xl =)
văn j cx đc ak ?
đúng vậy ạ bài văn gì cũng được
Nhưng không chép mạng nhá
tả cô , nhầm
Có những điều nhỏ bé nhưng vô cùng ý nghĩa với mỗi chúng ta. Gia đình chính là điều kỳ diệu đó. Gia đình có những người thân yêu nhất. Đối với em, mọi người trong gia đình đều quan trọng và đáng quý. Nhưng có một người rất đặc biệt, đó là em gái Gia Linh của em. Bé giống như một thiên thần nhỏ đáng yêu.
Gia Linh chào đời cách đây ba năm, ngày hôm qua là ngày sinh nhật ba tuổi của bé. Được bảo bọc và yêu thương, Gia Huy mũm mĩm, mập mạp như một chiếc bánh bao nhỏ. Da trắng như trứng gà bóc, mềm mềm mịn mịn. Khuôn mặt tròn xoe, đôi mắt đen trong veo, lấp lánh, mi cong cong, hai má phúng phính. Cái miệng nhỏ chúm chím, mỗi khi cười sẽ hở ra mấy cái răng nhỏ trắng tinh rất đáng yêu. Dáng người bé nhỏ xíu, đôi chân ngắn cũn, mỗi khi bé lon ton chạy đi chạy lại trông cứ như chú lật đật, mọi người trông thấy đều bật cười. Tóc bé đặc biệt đen láy, mềm mại như tơ.
Bé đáng yêu, mềm mềm như vậy nên từ bé mọi người đã gọi là Bông. Tuy nhiên, để bé không quên tên thật nên vẫn luôn trò chuyện, gọi bé là Gia Linh. Gia Linh so với những đứa bé bằng tuổi thì thông minh và dường như trưởng thành sớm hơn. Từ khi sinh ra, bé đã rất ngoan và nghe lời, không quấy khóc hàng đêm mà ăn xong thì lăn ra ngủ, ngủ dậy lại ăn, mở đôi mắt long lanh nhìn mọi người rồi lại ngủ.
Tháng thứ 9 bé bắt đầu bi bô tập nói, tháng thứ 15 thì chập chững bước đi. Gia Linh không tập bò mà tập đi luôn. Mọi người trong nhà ai cũng kinh ngạc. Đến khi sinh nhật hai tuổi bé đã chạy nhảy vững vàng và nói rõ như trẻ 5 tuổi, thậm chí có những từ bé còn phát âm chuẩn hơn bé trai tiểu học nhà hàng xóm. Bé thích hát, thích học hỏi và rất thích xem những bài hát tiếng anh. Hai tuổi bé đã thuộc Bà ơi bà, Một gia đình nhỏ một hạnh phúc to,... hát được bài Happy Birthday. Mọi người vào chơi ai cũng ngạc nhiên về sự thông minh, đáng yêu của bé.
Điều đặc biệt nữa là Gia Linh có trí nhớ rất tốt, có lần bà ngoại và bà nội nói chuyện với nhau, nói đùa rằng mẹ em không ngoan, đánh mẹ nhé. Lúc ấy bé bảo “mẹ ngoan mà” làm hai bà giật mình. Tối về, bé leo lên người mẹ, giơ tay nhỏ kiện cáo “bà bảo mẹ không ngoan” làm cả nhà em bật cười.
Bé luôn làm những hành động rất đáng yêu. Mới ba tuổi nhưng rất nghịch ngợm. Con gái nhưng đi học hay bắt nạt bạn nam cùng lớp, nhiều lần mẹ đến đón, cô giáo nói chuyện mà giật mình. Vậy mà mỗi lần mắc lỗi, chưa đợi bị mắng đã xịu mặt “Bông biết lỗi rồi mà. Lần sau Bông không như thế nữa”, thế là thoát tội. Mọi người cũng bó tay với con bé quá thông minh và giỏi nịnh nọt này. Nhà em dần trở thành lãnh địa của bé.
Gia Linh đến với gia đình em bất ngờ và như một món quà quý giá. Bé là em út, anh trai và em đều hết mực yêu thương nhường nhịn bé. Dù bé khá nghịch ngợm và hay bày trò, nhưng từ khi có bé, gia đình em thường ngập tràn tiếng cười và ấm áp hơn. Chỉ cần mỗi khi đi học, cảm thấy mệt mỏi nghĩ đến về nhà sẽ được gặp cục bông trắng trẻo, mũm mĩm là em thấy rất hạnh phúc.
Gia Linh cũng thường quấn quýt lấy em, hỏi cái này cái kia, cả thế giới trở thành mười vạn câu hỏi vì sao của bé. Bé còn kể chuyện ở lớp, hôm nay bé học bài gì, ăn bao nhiêu, bạn này bạn kia như thế nào, không lúc nào ngừng nói chuyện. Mỗi lần thấy em buồn, bé cũng phát hiện ra, dụi dụi cái trán, vô cùng đáng yêu. Lúc mọi người đều bận, không chơi với bé, bé rất ngoan ngoãn, tự ngồi ghép hình, vẽ tranh một mình.
Gia Linh là người thân mang ý nghĩa đặc biệt với em. Bé là em gái dễ thương, là thiên thần nhỏ đáng quý của gia đình em. Em luôn tự nhủ phải làm gương cho bé để bé noi theo.