Tham khảo mạng:
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh. Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp
Em đã từng nhiều lần ngắm trăng, nhưng cái đêm ngồi ngắm trăng trên quê ngoại luôn in đậm trong trái tim em.
Trời vừa sập tối, mặt trăng tròn vành vạch như quả bóng vàng đang từ từ nhô lên phía sau lũy tre làng. Ánh sáng vàng nhạt, yếu ớt bắt đầu lan tỏa khắp không gian. Trăng lên cao dần, mỗi lúc lại đổi một màu sắc, lúc này nó đã chuyển sang thứ ánh sáng mát dịu bao chùm mặt đất. Càng lên cao, trăng càng sáng tỏ. Trăng xuyên qua các cành cây, kẽ lá tạo nên những hình thù kì lạ trên mặt đất. Mỗi khi có gió thổi nhẹ thì những hình thù ấy trông thật vui mắt. Trăng ôm ấp các mái nhà chảy dài xuống sân, rồi chạy tít ra phía cánh đồng trước làng đem theo mùi hương của bưởi, hương cau hòa quện với hương nếp chín. Ngoài sân ddingf, mấy đứa trẻ trong thôn đã tụ tập đông đủ. Chúng chạy nhảy, cười nói, vui đùa trước ánh trăng, bà em trải một cái chiếu ở góc sân, hai bà cháu ngắm trăng rồi ăn ngô nếp luộc, càng về khuya, tiếng nô đùa của mấy đứa trẻ càng nặng dần. Vạn vật đã chìm trong giấc ngủ chỉ còn ánh răng là cẫn mẫn soi hắp mọi nơi.
Trăng đêm nay sáng quá, dưới ánh trăng, cảnh vật làng quê thật huyền ảo. Trong lòng em, tình yêu quê hương, đất nước càng dịu dàng, tha thiết hơn.