Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.
Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.
Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.
Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.
Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.
Sinh ra và lớn lên ở miền núi , một thành phố nhỏ ở Đông Bắc Bộ. Ở đây có thật nhiều thứ thú vị và cảnh đẹp nên thơ nhưng cảnh đẹp nhất vẫn là cảnh buổi sáng sớm trên thành phố thân yêu này.
Mặt trời dần nhú lên sau dãy núi như một hòn lửa hồng đỏ rực , xua tan cái giá lạnh của màn đêm. Hiện lên như một vị thần bảo hộ cho thế gian, mặt trời mọc báo hiệu một ngày mới bắt đầu.
Mặt trời vừa lên, những tia nắng ấm áp đã tràn ngập khắp thế gian. Những tia nắng như những dải lụa vàng , lung linh đến kì lạ đánh thức mọi vật. Thành phố bỏ chiếc áo màu tối của màn đêm và thay vào đó là chiếc áo sáng rực rỡ của ban ngày. Trên trời , những chú chim ríu rít gọi nhau, bay đi khắp thành phố chào buổi sáng. Chị gió lùa vào những cành cây, tán lá gọi những mầm non còn mơ màng ngủ. Trên những chiếc lá xanh kia, những giọt sương còn đọng lại như lưu giữ sự u buồn , lạnh lẽo của màn đêm, của buổi tối.
Nơi thành phố này, buổi sáng vẫn còn hiện hữu một sự yên lặng với đôi khi là những cô cậu học trò dậy sớm hay những bà đi thu gom phế liệu. Mọi thứ vẫn thật vắng vẻ khác hẳn với sự đông đúc , tấp nập của buổi chiều.
Cảnh buổi sáng trên thành phố thân yêu thật đẹp. Nó gắn bó với tất cả như người bạn . Nó giống như một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ của một họa sĩ tài hoa.
Sau này , dù có đi về đâu thì cảnh buổi sáng ở đây sẽ mãi in sâu vào tâm chí như một minh chứng, một kỉ niệm đẹp cho tuổi thơ lớn lên ở thành phố.
Mình ko chép mạng đâu nha, bài tự mình viết đó!! ^_^
Buổi sáng cũng là một cảnh đẹp mà, ai lại sai tui?