Mùa xuân đã đem lại niềm vui cho mọi người đơn giản vì nó muốn nhìn thấy nụ cười hé trên môi họ. Và đó cũng là một trong những lí do mà tôi thích mùa xuân. Mùa xuân về, vạn vật đầy sức sống. Cây thì đầm chồi nảy lộc những ngọn lửa xanh rì, lung linh trong nắng ấm, rồi từng bông hoa thi nhau đua nở rộ trong không khí vui tươi. Từng tia nắng nhẹ nhàng vuốt lên các mái ngói đỏ tươi, soi rõ cảnh tấp nập chuẩn bị Tết của người dân trên mọi miền đất nước. Chính vì thế mà mùa xuân đến thì không lẫn đi đâu được, nó có những đặc trưng mà cứ mỗi lần đến tôi đều biết. Nhưng không phải biết nhờ những tờ lịch cũ mới hay những lời chúc mừng, mà chính là món quà đầu năm của mùa xuân. Năm nay, mới sáng ban mai, giọt sương đêm vẫn còn đọng lại, tia nắng từ đâu đến lọt vào khe cửa sổ nhỏ, tôi dụi mắt tỉnh dậy. "Một tia nắng buổi sáng, nó mỏng nhưng tràn đầy sức sống, thật vui!" lúc đó trong tôi như có một ngọn lửa nhỏ thắp lên, ấm biết bao! Và tôi mỉm cười lúc nào không hay. Nhìn nó cười một lúc, tôi mới biết : "À, nắng xuân đây mà. Món quà thật tuyệt!" Chắc không ai ngờ rằng xuân lại tặng món quà như vậy, mà cứ cho là không nhưng tôi cũng nghĩ đó là thứ mùa xuân muốn tôi nhận đầu năm mới. Tuy món quà đó nhỏ, đơn giản đến không ai ngờ tới đã làm tôi mỉm cười. Nói về cảm nghĩ của tôi về mùa xuân, tôi cũng không biết diễn tả thế nào cho hay. Mùa xuân đã đem đến cho con người những khởi đầu tốt đẹp mới. Họ cũng mong mùa xuân đến nhanh để tìm nụ cười từ những thứ đơn giản đến lớn lao. Chính tôi cũng thế, mùa xuân cho ta bao nhiêu điều mới lạ. Nó đã tạo ra cho ta những cơ hội, những kết quả gặt hái đầu mùa. Tôi thích mùa xuân. Tôi muốn cảm ơn mùa xuân vì tất cả những gì xuân làm cho tôi, xuân đến nhanh, tôi yêu mùa xuân, tôi mong đến Tết xuân và tôi muốn những điều đẹp nhất cho Đất Nước đều đặn... đều đặn... Xuân ơi ! Xuân thấy đấy, mọi người đều yêu quý mùa xuân. Họ đã làm bao nhiêu bài hát, bài thơ về mùa xuân, về Tết. Tất cả những bài hát, bài thơ, tiếng đàn, lời nói,... đều vui tươi, rộn rã, đó chẳng phải là sự háo hức chào mừng xuân và có mục đích cảm ơn xuân theo hình thức khác nhau. Còn tôi ? Tôi chẳng phải nhà thơ, chẳng phải nhạc sĩ, chẳng phải nghệ sĩ,.. mà tôi chỉ là một cô học trò nhỏ tuổi, muốn dành lời cảm ơn chân thành đến mùa xuân... Vâng, ngoài lời "cảm ơn" cỉa cô học trò nhỏ thì tôi chẳng biết nói gì hơn.
Tôi mong sao xuân đến nhanh, để có thể nhìn thấy hoa mai nở, để nhìn thấy nụ cười thanh thản nhưng rạng rỡ của ba mẹ tôi, hay ông bà, nói chung là mọi người tôi nhìn thấy, và... cả tôi...
bài này hơi ngắn thì phải , chiếu cố mk nha
Mùa xuân đã tới ! Khi từng đàn chim én chao lượn trên bầu trời mang thông điệp báo hiệu mùa Xuân đang về. Không như mùa đông lạnh giá, mùa hè chói chang ánh nắng, mùa thu buồn với những chiếc lá vàng rơi, mùa xuân mang tới cho chúng ta một không khí ấm áp, dịu hiền. Cái thời điểm kỳ diệu của mùa Xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Mùa xuân được ví như một nàng chúa xuân xinh đẹp mà Thượng Đế đã ban tặng cho loài người. Đó là một món quà vô giá. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân là những loài hoa sặc sỡ và đặc biệt không thể thiếu là cành mai, bông đào. Nó đã trở thành biểu tượng đặc sắc nhất trong những ngày Tết hàng năm.
Xuân về, chim muôn cũng từ khắp nơi bay về hưởng sắc cảnh mùa xuân, mùa hội tụ sau một thời kỳ trú đông dài. Mùa xuân - mùa của sự sinh sôi. Mùa đem tới sức sống mới cho vạn vật trong đó cũng có cả Con người chúng ta. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi, len qua từng chiếc lá, cành cây, ngọn cỏ. Hơi xuân lướt nhẹ nhàng qua từng con phố, bay trên những con đường, hòa vào dòng người hối hả một cách chậm rãi để người người cảm nhận được mùa Xuân đang về. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi000, vạn vật như bừng tỉnh sau những đêm dài lạnh lẽo của Mùa Đông, hít từng hơi nhỏ thấm sâu vào đường gân thớ mạch, đánh thức những gì còn trong cơn "ngái ngủ".
Mùa Xuân - mùa sinh sôi biểu hiện nhất ở cây cối. Làn mưa xuân nhè nhẹ, lất phất bay như những bàn tay mềm mãi, âu yếm vuốt ve những mầm non mới nhú giúp chúng mau lớn nhanh để chuẩn bị đón những tia nắng đầu năm. Khắp nơi nơi đều được phủ một lớp màu đặc sắc của tất cả những loài hoa. Dường như mùa xuân cũng là mùa thi "sắc" của hoa, bông nào cũng cố gắng vươn mình trong nắng mai để khoe sắc. Trên núi rừng xa xôi, hoa mơ đang nở rộ trắng khắp một vùng Tây Bắc rộng lớn, hoa đào tô thắm vùng Đông Bắc còn hoa mai hòa mình vào ánh nắng vàng rực rỡ của Miền Nam. Trên khắp các làng quê, đường phố cây cối đều khoác trên mình một lớp chồi biếc xanh tươi mang đầy nhựa sống.
Con người cũng không nằm ngoài lẽ tự nhiên ấy. Với tất cả dân tộc trên Trái đất, bất kể khác biệt về văn hóa, mùa xuân là mùa của tình yêu, mùa gửi gắm những yêu thương tới mọi người. Xuân về cùng với quất hồng, đào thắm và những cánh én xôn xao, ta nghe tiếng khèn gọi bạn tình ở trên vùng núi cao, thấy những ánh mắt lúng liếng trao duyên ở các đám hội đồng bằng. Và đó đây là những đám rước người yêu thương về "dinh".
Tôi đong đưa, oải mình vào chiếc võng, cảm nhận cái hơi ấm nhè nhẹ cùng bao tiếng ríu rít ngân nga loạn xạ ấy mà trong lòng không khỏi náo nức: Mùa xuân đã về!
Mới có ngọn ngành 1 sáng sớm, từ cái lúc mà chim hãy còn di cư và bầu trời phủ đục một màu trắng đen ảm đạm, từng tia nắng sớm khẽ nhảy nhót trên bờ lau rậm cỏ rồi đua nhau chạy khắp cơ man là những mái phi thơm mùi bê tông mới.Nghe đâu đã thấy những niềm hân hoan phấn khởi của bao nhiêu là chim chóc và vài tiếng cười cợt vui đùa của những cậu học trò lém lỉnh đang mừng được nghỉ Tết.
Cánh đồng lúa chiêm giờ vẫn sang xanh nhưng sao trông tràn đầy sức sống thế! Từng đợt từng đợt mang theo mùi sữa bùi bùi rỉ tai nhau rồi cứ như đưa nhau chạy trốn, chúng xô dồn dập vào triền đê xanh. Nom vui lắm! Xa hơn mươi bộ nữa ấy là khóm tre Đằng Ngà. Cũng chẳng biết đã ở đó tự bao giờ mà nắng cũng như mưa, vẫn bất khuất kiên cường từ hằng đông đến giờ. Và xuân sang cũng nào mấy thay đổi nhiều, lá xanh hơn và cây lại cao hơn trước, in cái mái tóc thướt tha từng lọn xuống dòng biêng biếc. Nghe đâu mấy già làng bảo đó là sông Ngũ, rộng hơn trăm thước và dài cũng phải đến nghìn bộ. Dòng sông gợn nước nhè nhẹ, có lúc như hân hoan, có lúc lại như trầm lặng, lặng lẽ đón lấy những tia nắng vàng nhạt, làm loé lên vẻ đẹp lung linh huyền ảo như cổ tích. Thỉnh thoảng lại có mấy bóng cây đung đưa yểu điệu thì thầm với những làn gió xuân vội vã nghe êm tai phải biết.
Tôi đã bước ra đến làng rồi. Đi cũng thực mệt, nhà ai nhà nấy đều rộn rã tiếng giã gạo và tiếng cười khanh khách của mấy đứa trẻ con.Họ xúm lại những phiên chợ búa đầu xuân mà chọn lấy chọn để và có mấy người mà trên tay không ẵm đầy những chiếc lá dong xanh cùng những cơ man là vật dụng? Huyên náo và ồn ã như thế thì cái Tết vui vẻ đã bắt đầu, từ những lòng người phấn khởi trút hết lo âu mà đổ xô vào không khí êm đềm không phiền muộn và đầy yêu thương. Cơ man là hoa và ong bướm đã xâm chiếm đất liền như cơ man là cái vui vẻ đã xâm chiếm lòng người mùa xuân.
Kb:....bạn tự viết nha
Mình ngu lắm chỉ nghĩ được như thế nhưng cam đoan là văn tự viết ko chép mạng
1h của tui đó T_T