uk Ran Mori trả lời rất đúng để mình k cho Ran Mori
uk Ran Mori trả lời rất đúng để mình k cho Ran Mori
bài 1
Nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
bài 2
học buồn ngồi xé giấy chơi
xé nhầm 5 lít buồn ơi là buồn
xin phép đc phốt một số bạn
Các bạn đăng đề văn lên nhờ mn giúp rồi ghi k chép mạng, sao khôn vậy nếu mn viết đc 1 bài văn cho bạn thì bạn chép lại rồi mang lên nộp cho cô đc 9,10 điểm. Trong khi đó bạn đã bảo mn k chép mạng vậy chính bạn cx đã chép rồi còn j ( k áp dụng vs toán). Rồi nếu cô có hỏi bạn em chép mạng à thì bạn sẽ trả lời thế nào? Đúng là buồn cười mà
Đây là ý kiên riêng
1.A : Quả trứng có trước hay con gà có trước ?
B: !!!
2.mẹ : Hồi bằng tuổi mày, cái gì mẹ cũng làm đc !
con : ( nghĩ ) thế méo nào mẹ mình bay đc ah ?
3. thầy :Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết thì tra gu gồ !
học sinh : ???
4. - Năm nay mik làm bài khá tốt, 9 điểm đã nằm trong tay ... còn 0 điểm đã nằm gọn trên giấy.
5. 6 thứ sau đây bạn đừng làm :
- Đừng trả lời khi đang buồn
- Đừng hứa khi đang vui
-Đừng quyết định khi đang giận
-Đừng vì quá cô đơn mà cầm nhầm bàn tay khác
-Đừng vì quá nhớ mà tựa nhầm bờ vai khác
- Dừng giành thời gian quan tâm đến những việc , những người vô bổ
mik rảnh tay quá nên viết cho vui ấy mà
chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất , tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2 tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc
dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được
mấy bạn thấy bài nhớ ơn thầy cô với bài lá thư gửi thầy bài nào hay và hát có cảm xúc hơn
mong olm dung xóa
m.n ơi giúp e vs: Em có bạn học THPT năm nay lớp 7, bạn í học trương trình vi-en, học kì II thi đc 8,0 điểm òn điểm rung bình cả năm là 7,8 v như thế có đc hsg k ạ??
Cả lớp đang ngồi học thì tuyết bỗng dưng rơi, thầy xuất khẩu thành thơ : - "Tuyết đang rơi, mà không mưa, tuyết rơi rồi cũng tanthành nước, rắc rối, sao khônglàm mưangay từ đầu", - "Em nào đối được câu này thầy cho 10đ", 1em đứng lên dõng dạc -"Thầy ăncơm, không ăn phân, cơm ăn xongrồi cũng thành phân, lôi thôi,sao không ăn phân ngay từ đầu??? Học sinh khác: - "Mẹ thầy đẻ ra thầy, kô đẻ ra con thầy, thầy lấy vợ đẻ ra con thầy, lằng nhằng, sao mẹ thầy kô đẻ luôn ra con thầy cho thầy đỡ đứng đây nói lung tung.
Ai thick học toán và anh thì kết bạn mình nha(mà thế nào cx đc)
1.1.1.1.1.1.1=?
Kết bạn nha.m ít b wá.ai kb mình sẽ k