Anh/Chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) so sánh hình ảnh người mẹ trong hai đoạn thơ sau:
Đoạn 1:
Lặng lẽ bàn tay lặng lẽ đưa
Đắp từng miếng vá ấm con thơ
Những mong đời mẹ, đời con mãi
Gần gũi nhau cùng mối chỉ thưa...
Mẹ ơi! chiếc áo con đã rách
Con biết làm sao trở lại nhà
Để mẹ vá giùm? con thấy lạnh
Gió lùa nỗi nhớ thấm vào da.
1940
(Tế Hanh, Chiếc rổ may, in trong Tuyển tập Tế Hanh, NXB Văn học, 1987, trang 83)
Đoạn 2:
Nhà đông anh em, áo thường xuống gấu
Mẹ còn chắt chiu từng mụn vá vai
Đâu những tối mẹ ngồi khâu lại áo
Khi bên thềm xào xạc gió heo may
Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ
Chẳng hồn nhiên khi lòng con biết nghĩ
Áo dài hơn, tuổi mẹ cũng nhiều hơn
Dẫu vá vai, màu bạc, chỉ sờn
Nhưng trong áo ấm đường khâu mẹ vá
Yêu mẹ nhiều nên áo cũ con thương
(Lưu Quang Vũ, Áo, in trong Gió và tình yêu thổi trên đất nước tôi, NXB Hội Nhà văn, 2021, trang 11)
*Chú thích:
-Tác giả 1: - Tế Hanh (1921 - 2009), tên khai sinh là Trần Tế Hanh, là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến. Ông xuất hiện ở chặng cuối của phong trào Thơ Mới với những bài thơ mang theo nỗi buồn và tình yêu quê hương. Ông được biết đến nhiều nhất với những bài thơ thể hiện nỗi nhớ quê hương tha thiết. Bài thơ Chiếc rổ may được sáng tác năm 1940.
- Tác giả 2: - Lưu Quang Vũ (1948- 1988) sinh tại xã Thiệu Cơ, huyện Hạ Hòa, tỉnh Phú Thọ nhưng quê gốc lại ở quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Lưu Quang Vũ là nhà thơ và cũng là nhà soạn kịch tài năng nhất của văn học nghệ thuật Việt Nam hiện đại.
Trong hai đoạn thơ của Tế Hanh và Lưu Quang Vũ, hình ảnh người mẹ hiện lên thật sự đậm sâu và cảm động, tuy nhiên mỗi bài thơ lại có một cách tiếp cận khác nhau, phản ánh tình mẫu tử qua những khía cạnh khác nhau của đời sống.
Đoạn thơ của Tế Hanh (1940) khắc họa hình ảnh người mẹ hiền lành, cần mẫn và yêu thương con vô bờ. Mẹ không nói nhiều, không có những lời nói hoa mỹ, mà tình yêu mẹ thể hiện qua những hành động giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Câu thơ "Lặng lẽ bàn tay lặng lẽ đưa" đã thể hiện rõ sự âm thầm trong những công việc hằng ngày của mẹ. Mẹ dùng chính bàn tay ấy để vá từng miếng áo, đắp lên thân thể con những tấm vá ấm áp, như muốn giữ cho con cái không phải chịu lạnh, vừa thể hiện tình thương, vừa là sự hy sinh thầm lặng. Những miếng vá, tuy đơn sơ nhưng mang đậm tình cảm, chính là cách mẹ "gắn kết" những vết thương của con cái, là hình ảnh tượng trưng cho tình mẹ bao la, bất chấp khó khăn vất vả. Mẹ mong ước "đời mẹ, đời con mãi / Gần gũi nhau cùng mối chỉ thưa", mong tình yêu thương ấy luôn bền chặt và vững vàng. Bằng những hình ảnh giản dị nhưng đầy ắp yêu thương, Tế Hanh đã vẽ nên một bức tranh gia đình đầy ấm áp.
Còn trong đoạn thơ của Lưu Quang Vũ, hình ảnh người mẹ cũng được miêu tả qua những chi tiết gần gũi, nhưng lại gắn liền với sự trưởng thành của con. Mẹ không còn là người mẹ trẻ trung, sức khỏe dồi dào như trước mà giờ đây, qua thời gian, mẹ đã già yếu, vết thương của cuộc đời cũng đã thể hiện qua chiếc áo cũ sờn. Tuy nhiên, tình thương của mẹ vẫn không thay đổi, vẫn lặng lẽ thể hiện qua những hành động giản dị như "chắt chiu từng mụn vá vai". Đoạn thơ “Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ / Chẳng hồn nhiên khi lòng con biết nghĩ” thể hiện sự thay đổi của thời gian, khi con lớn lên và dần nhận ra những hi sinh của mẹ. Tình yêu thương của mẹ vẫn luôn bền bỉ, dù tuổi mẹ đã lớn, áo mẹ đã bạc màu. Hình ảnh mẹ vá áo, dù vất vả, nhưng lại thể hiện sự hy sinh không ngừng nghỉ, và đó chính là tình yêu thương vô điều kiện của mẹ dành cho con.
Tuy hai đoạn thơ có cách thể hiện khác nhau, nhưng điểm chung lớn nhất là cả hai đều khắc họa sự hi sinh vô bờ bến của người mẹ. Tế Hanh nhìn nhận tình mẫu tử qua sự vất vả trong công việc hàng ngày, qua những hành động giản dị, lặng lẽ; còn Lưu Quang Vũ lại thấy mẹ qua sự thay đổi của thời gian, sự trưởng thành của con và hình ảnh người mẹ già với những hi sinh vẫn không ngừng nghỉ. Cả hai tác giả đều bày tỏ tình cảm sâu sắc đối với người mẹ, một tình yêu không bao giờ vơi cạn dù thời gian có trôi qua.
Bằng những hình ảnh giản dị nhưng rất đỗi sâu sắc, cả hai tác phẩm đều mang đến cho người đọc những cảm nhận thấm thía về tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ, đồng thời cũng là lời nhắc nhở con cái về sự biết ơn, trân trọng mẹ trong suốt cuộc đời.