Mình tick cko bn để ủng hộ thui học sinh mất học nha
Học sinh mất học còn thầy giáo mắt trò
Mình tick cko bn để ủng hộ thui học sinh mất học nha
Học sinh mất học còn thầy giáo mắt trò
Có 1 lớp học trong đó có 1/2 học sinh nói dối, và 1/2 học sinh nói thật. Ông thầy zô dạy cho tụi này nhưng chẳng biết ai nói dối nói thật. Các bạn giúp ổng zới, chỉ với 1 câu hỏi để có thể biết được đứa học sinh nào nói dối, đứa nào nói thật. Không thui ổng chít mất.
Trong 1 cuộc thi tốt nghiệp đại học , thầy đặt 1 cái ghế lên bà và ghi đề bài như sau :
" Hãy dùng những giả thiết khoa học vật lý để chứng minh cái ghế không tồn tại "
Có cậu học sinh học dốt về Khoa học vật lý nhất lớp nói :
" Dễ thế này thi làm gì cho tốn công "
Mọi người trong lớp cười chê bai cậu học trò đó . Khi bắt đầu làm bài thầy giáo phát cho mỗi người 1 tờ giấy ngắn tũn và phải dùng tờ giấy đó để làm bài , cả lớp xôn xao bảo thầy cố tình làm cả lớp rớt nhưng cậu học sinh kia cười lớn và làm bài . Khi bắt đầu thời gian làm bài chỉ trong chưa đầy 1 phút sau cậu học sinh đó làm xong và ra ngoài đâu tiên trong khi cả lớp vẫ chưa viết được chữa nào .
2 tuần rưỡi sau , bảng điểm được công khai . Nhiều người được điểm cao nhưng khồn ngờ cậu học sinh kia chính là người được điểm cao nhất . Hỏi cậu học sinh nó đã viết gì trên tờ giấy .
Trong giờ toán, thầy giáo đố:
_ Trong lớp có 20 người mà thầy chỉ có 10 quả táo, vậy để làm sao chia đủ cho mọi người mà không cắt quả táo ra làm đôi ?
Cả lớp yên ắng. Bỗng Tèo tự tin phát biểu:
_ Thưa thầy em có cách ạ !
_ Cách gì ?
_ Dạ, đuổi 10 bạn ra khỏi lớp là được ạ !
_ Hả !?
Một học sinh ngủ trong giờ học bị thầy phát hiện.
Thầy: Thầy nghĩ rằng ở đây không thích hợp để ngủ, em về nhà đi.
Học sinh: Thưa thầy, không sao đâu. Chỉ mong thầy và các bạn nói nhỏ lại một chút !!!
Thầy giáo trẻ hỏi học sinh:
- Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành?
- (Im lặng)
- Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không?
- Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ.
- Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không?
- Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già?
- Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả.
Quyền lực của lời khen
Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.
New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.
Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.
Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.
Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.
Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.
Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.
Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.
Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.
Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.
Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.
Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.
Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !
1 lớp học có 25 học sinh , trong đó có 15 học sinh nữ . Hỏi lớp đó có bạn nhiêu học sinh nam ?
Câu 1: Có 1 ng đàn ông chết trong nhà của mik. Cảnh sát đến thì thấy tay ông ta cầm 1 khẩu súng và cái máy ghi âm bên cạnh. Mở lên thì nghe thấy giọng ng đàn ông đó:
- Tôi ko thiết sống nữa tôi phải chết.
Đoàng - tiếng súng nổ
Tới đây thì hết đoạn ghi âm. Cảnh sát cho rằng đây là 1 vụ giết ng chử ko phải tự tử. Hỏi đây là 1 vụ giết ng hay tự tử vfa vì sao
Câu 2: Có 1 học sinh bị giết trong lớp vào buổi học đầu tiên ở trường. Có 3 dối tượng tình nghi là cô giáo dạy toán, Thầy hiệu trưởng và bác bảo vệ. Lần lượt khai ra:
Cô giáo dạy toán: Lúc đó Tôi đang phát bài kiểm tra giữa kì cho học sinh
Thầy hiệu trưởng: Lúc đó Tôi đang dự giờ để kiểm tra lực học ở lớp học trên tầng 3
Bác bảo vệ: Lúc đó tôi đang đứng gác cổng ở ngoài