Bức tranh của em gái tôi

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Phương Cao

Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu nêu cảm nghĩ về nhân vật người anh hoặc nhân vật Kiều Phương.

Bạn nào nhanh mình sẽ tick!

Nam
14 tháng 1 2018 lúc 19:37

Ở nhân vật Kiều Phương nổi bật lên những nét tính cách và phẩm chất đáng quý :hồn nhiên,hiếu động,ham mê hội họa,có tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu.Khi bị anh đặt tên cho là Mèo cô bé không những không giận mà còn hồn nhiên chấp nhận và còn dùng biệt danh ấy để xưng hô với bạn bè.Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm cô bé Kiều Phương không hề đánh mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổt thơ.Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp,thể hiện ở bức tranh.Khi dự thi trở về,trước thái độ lạnh nhạt của anh trai,Mèo vẫn hồn nhiên kêu anh cùng nhận giải.

Nam
14 tháng 1 2018 lúc 19:39

Người anh trai của Kiều Phương đang độ tuổi chơi diều, hồn nhiên, rất yêu quý em gái. Cái biệt hiệu "Mèo" tặng em gái đã nói lên tính hồn nhiên, ngây thơ của người anh trai nhỏ tuổi. Đã là người anh trai thì phải ra dáng anh trai chứ! Anh trai của Kiều Phương cũng "khó chịu" khi thấy đứa em gái hay "lục lọi các đồ vật với sự thích thú". Cũng rất "hách" khi bắt bẻ em gái: “Này, em không để chúng nó yên được à?”. Cũng tò mò và xét nét "bí mật theo dõi em gái" khi nó chế tạo thuốc vẽ.

Kể từ khi họa sĩ Tiến Lê phát hiện ra tài năng của Kiều Phương, hết lời ca ngợi, người bố "ngây người ra" nhìn sáu bức tranh do Mèo vẽ, "ôm thốc" Mèo lên, và nói: "Ôi, con đã cho bố một bất ngờ quá lớn". Người mẹ hiền thì "không kìm được cơn xúc động" khi kịp nghe, kịp chứng kiến chuyện vui về con gái. Chú Tiến Lê hứa "sẽgiúp Kiều Phương phát huy tài năng".Trong không khí ấy, người anh trai thơ bé "luôn luôn cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài", ngồi bên bàn học, chú bé ấy "chỉ muốn gục xuống khóc", chú cảm thấy mình chẳng có "một năng khiếu gì". Tâm trạng đó rất thực, rất người, nhất là đối với tuổi thơ. Chú buồn vì cảm thấy mình không có tài năng. Chú cảm thấy cô đơn vì bị bố mẹ "bỏ rơi", bố mẹ hầu như chỉ săn sóc, yêu quý con gái nhiều hơn, nhất là khi thấy bố mẹ "hào hứng mua sắm cho em gái những thứ cần cho côngviệc vẽ". Có nhà giáo cho rằng đó là "lòng tự ái, thói đố kị" của người anh trai (!?). "Bi kịch" của người anh một phần do bố mẹ thiếu sự tinh tế trong thể hiện tình yêu thương, săn sóc các con. Chú bé buồn, cảm thấy mình không có một năng khiếu gì, đó là một sự tự ý thức giàu nhân bản. Hay gì những con người, những trẻ em có thói tự phụ, kiêu căng, tự cho mình là tài giỏi nhất!

Lưu Phương Ly
15 tháng 1 2018 lúc 18:59

Tạ Duy Anh là nhà văn có phong cách viết độc đáo, sang tạo, vừa đáng yêu, vừa chân thành và sâu sắc. Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" là câu chuyện khiến người đọc nhớ mãi mỗi lần lật giở từng trang viết. Đặc biệt, hình ảnh em gái Kiều Phương để lại ấn tượng sâu sắc đối với người đọc. Phương là cô bé vô tư, khi được anh trai đặt cho biệt danh là Mèo, cô bé không buồn không giận mà còn rất thích và luôn dùng để xưng hô với mọi người. Cô bé còn rất đáng yêu, xinh xắn, lúc nào cũng tươi cười, chỉ khi bị anh trai quát thì miệng dẩu ra, và vẻ mắt j thì vô cùng ngộ nghĩnh. Kiều Phương rất thích làm việc nhà, rất ham mê hội họa và tự biết chế màu vẽ, không cần bố mẹ mua. Nhưng cô cũng là người khá kín đáo, khi vẽ xong bức tranh nào giấu đi, không cho ai biết, chỉ khi bé Quỳnh, con của chú Tiến Lê - là họa sĩ- bạn thân của bố đến chơi, cô bé mới đem ra khoe. Khi tài năng của Phương được phát hiện và trước khi đi thi, cố hay xét nét anh trai mình, không phải đang chọc tức anh mà đang quan sát anh trai để làm một công việc bí mật những ý nghĩa. Phương mời anh trai đi nhận giải nhưng anh không muốn đi, chỉ miễn cưỡng theo cha mẹ đi cùng thôi. Những chính bức tranh kiều Phương vẽ lại "thức tỉnh" được trái tim của người anh. Phương từ trước tới giờ luôn xem anh trai mình là người quan trọng và thân thiết nhất với mình. Cô bé là người có tấm lòng trong sáng, nhân hậu và rất yêu quý anh trai mình. Tạ Duy Anh là một người am hiểu thế giới trẻ thơ, hiểu được tâm lí cũng như tình cảm của trẻ thơ nên đã gửi gắm được những điều tốt đẹp vào nhân vật Kiều Phương.

Trà My
19 tháng 1 2018 lúc 15:40

Nhân vật Kiều Phương trong truyện ngắn " Bức Tranh Của Em Gái Tôi " là 1 cô bé vô tư , hồn nhiên và rất say mê hội họa .Cô bé cũng rất hiếu động , thường xuyên hay mày mò pha màu, vẽ tranh và làm bẩn của chính mình trong khi vẽ , vì thế được người anh trai đặt cho biệt danh là "Mèo " . Tài năng hội hoạ của Kiều Phương nhanh chóng được phát hiện , nó làm người anh trai không khỏi ghen tỵ nhưng ngược lại , tình cảm của cô bé dành cho anh mình khong hề thay đổi .
Và điều ấy được chứng minh khi Kiều Phương quyết định quan sát tỉ mỉ người anh trai và vẽ lại chân dung anh của mình .Khi bức tranh được đoạt giải ,cô bé rất vui mừng , ôm choàng lấy cổ người anh trai .Còn người anh xấu hổ khi nhận ra điều ấy , song, nó cũng làm người anh nhận ra rằng ,em gái mình- Kiều Phương là 1 cô bé nhân hậu ,trong sáng , luôn yêu thương và tin tưởng vào phẩm chất tốt đẹp của anh trai mình .


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Truong Thiên Phúc
Xem chi tiết
Chiken Thao
Xem chi tiết
Kiriya Aoi
Xem chi tiết
quỳnhnhuu
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Tiến
Xem chi tiết
Hồng Ngân Lê
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Yến Đào
Xem chi tiết