Bài viết số 1 - Văn lớp 7

hoang linh

Hãy tả quê hương của em vào mấy tháng nghỉ hè

Giúp mk với

HOA NUYEN
9 tháng 9 2017 lúc 22:39
Nhân dịp nghỉ hè về thăm quê ngoại, em đã thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương thân yêu. Trời còn sớm, nhưng em đã thức dậy ra sân. Khí trời se lạnh.Gió thoảng, khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Cả làng xóm dường như chìm trong biển sương sớm.Phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau những hàng cây bạch đàn, toả ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ.Trên không từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kỳ lạ nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm đã vội vã tắt. Khói bếp đã bay lên quyện váo sương mai tạo nên dải lụa mềm mại uốn lượn trên bầu trời rồi lan toả nhanh cả cánh đồng. Ở đây, lúa đang mơn mởn thì con gái, ngả đầu vào thảm xanh rờn, nhấp nhô, nhấp nhô theo làn gió sớm. Sau ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh sương tan, ánh nắng chan hoà, cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp.Em say sưa ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành. Em khoan khoái nhẹ nhàng bước dọc bờ kênh nhỏ. Ánh sáng chiếu xuống dòng nước bạc trắng lấp lánh như bạn nào tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi rồi lặng xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa. Trong không khí yên lắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng.Em bước vội vào khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng rực rỡ.Bên luống rau xanh, mái đầu bạc thân yêu của bà em đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới đang bắt đầu trên quê em. Được thưởng thức buổi bình minh đẹo vào ngày hè trên quê hương thân yêu, em thêm vui khoẻ lạc quan và yêu cuộc sống.Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, rèn luyện tốt để mai này góp phần làm cho quê hương mình càng tươi đẹp, ấm no hơn
Bình luận (1)
Nguyễn Bảo Trung
10 tháng 9 2017 lúc 5:52

Quê tôi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới được ba mẹ cho về thăm quê. Biển quê tôi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.

Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tôi ra biển. Trong hơi sương còn đang phàng phất đâu đây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng của biển. Đứng trước biển tôi cảm nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung, những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm, nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước. Từng đợt sóng nhẹ nhẽ vỗ vào bờ, nước biển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít phía xa. Tôi bước đi với đôi chân trần trên cát, cảm giác mát dịu xuyên thấu vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ óc lăn lóc trên cat. Mỗi cái vỏ là nơi chứa đựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tôi được sống lại với quê hương mình.

Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.

Người dân quê tôi chủ yếu làm nghề đánh bắt cá, những tàu lớn thường đi đánh bắt xa, có khi cả tháng họ mới vào đất liền, chỉ còn lại những người lớn tuổi, súc khỏe giảm sút thì mới đánh bắt gần bờ. Họ thường dậy từ rất sớm để ra biển, chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn trẻ con riu rít chạy theo bứt những bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ các mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến, người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá nặng lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc những mảng thịt, mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bầy giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài. Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nhẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.

Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được sống tại vùng quê thanh bình này. Đứng trước biển bao la, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi yêu quê hương, tôi yêu bờ biển quê mình, và tự hào biết bao khi tôi là người con của quê hương yêu dấu đó.

Bình luận (0)
Nguyễn Bảo Trung
10 tháng 9 2017 lúc 5:52

I. Mở bài

Giới thiệu về cảnh đẹp mà em định tả:

Cảnh đẹp đó là cảnh nào, ở đâu? Nếu đó là một danh lam thắng cảnh nổi tiềng thì em đã đến đó trong dịp nào? Nếu đó là một cảnh đẹp của quê hương thì đó có phải là cảnh tiêu biểu của quê hương em không?

II. Thân bài

Nếu đó là danh lam thắng cảnh: Vị trí địa lí của địa danh: Nơi đó nằm ở đâu, tỉnh nào? Là miền biển hay đồi núi, đồng bằng? Có thuận lợi cho việc đi lại không? Cảnh đẹp trên đường đi: cảnh thiên nhiên, con người cũng như sự biến đổi của cảnh vậy. Khung cảnh thiên nhiên nơi đó nhìn khái quát, tổng thể: từ xa đã thấy những ngôi nhà mái đỏ lấp ló dưới những tán cây kề trên biển xanh tít tắp / những hòn đảo lô nhô/ những ngọn núi xanh hùng vĩ,...Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh đẹp đó:đây là vùng biển / khu nghỉ mát đẹp nhất mà em từng đến, đọng lại trong em nhiều cảm xúc... Nếu đó là cảnh đẹp của quê hương em: Tả bao quát khung cảnh thiên nhiên. Tả cụ thể cảnh vật thiên nhiên: hình dáng, màu sắc, sự biến đổi của cảnh vật thiên nhiên (nếu có) Chẳng hạn: những ngọn núi được cây cối tươi xanh tô màu, (tả hình dáng, tư thế ngọn núi, tả cây cối, chim chóc,...) / nước biển ttrong xanh như màu ngọc bích (sự biến đổi của màu sắc nước biển trong ngày theo sự biến đổi của ánh sáng) / đồng lúa rập rờn tươi xanh,( tả những bông lúa trĩu nặng, lá lúa ngả vàng, tiếng chim tu hú...),... Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh đẹp đó: đây là vẻ đẹp bình dị của quê hương mà em gắn bó,...

III. Kết bài

Ý thức trách nhiệm của bản thân đối với việc giữ gìn và phát huy những giá trị của cảnh đẹp đất nước.

Bình luận (0)
Nguyễn Nhã Hiếu
10 tháng 9 2017 lúc 7:07

Em về Đà Lạt không phải như một du khách xa lạ, thoáng qua, mà em về Đà Lạt thăm họ hàng; luôn tiện nghỉ hè mấy tuần ở đó. Thế là em sống ở Đà Lạt. Nếu miêu tả một cảnh đẹp ở Đà Lạt thì rất khó, vì khi đã đặt chân đến Đà Lạt là ta đã bước vào một xứ sở mộng mơ: ta bước vào tranh giăng mắc bốn bề. Một không gian bốn chiều là tranh. Em bước đi trong tranh, thở trong tranh và ngồi nghĩ trong tranh. Thật hồ đồ khi chưa tả được những bức tranh ấy. Đó là những bức tranh như xứ sở châu Âu, xứ sở ôn đới, với đồi cỏ, rừng thông hẻm vực, sương mù. Hơn thế, bầu không khí Đà Lạt lúc nào cũng mát rười rượi. Ba em thường đùa rằng: Đà Lạt có một cái máy lạnh mấy trăm ngàn cây số. Nhưng máy lạnh này không tốn điện lại có gió trời. Và nhìn được bầu trời đám mây, cỏ hoa khắp chôn. Buổi sáng đút tay vào túi, em đi từ nhà thờ Con Gà ra chợ, qua hồ Xuân Hương, thấy sương chưa tan, còn mờ mờ khắp chốn. Vậy mà bên bờ hồ đã nhộn nhịp người làm vườn rửa cà rốt, những thúng cà rốt màu da cam rực lên một màu chói mắt bên bờ hồ. Buổi trưa, dọc theo mọi ngả đường, em được các cành thông che nắng, phấn thông vàng bay bay trong gió như những hạt bụi tinh khôi tìm về tương lai. Giữa những bụi cây xanh ngắt lại rực lên những đoá hoa hoang dại: nào dã quỳ vàng chói, nào hoa ngũ sắc sặc sỡ, nào tường vi trĩu nặng từng chùm. Nếu vui chân vượt qua vài dốc ta sẽ đến Cam Li. Thác Cam Li không hùng vĩ mà hiền hoà, rộn ràng và tươi mát cheo leo bên sườn dốc, lại có cỏ xanh hoa dại nở vàng, nở tím... Em bước đi thỉnh thoảng cũng phải dè dặt, vì sợ dẫm lên những đoá hoa vàng bé xíu, mọc từ một loài cỏ dại trên đất đồi. Một lúc thong dong, em bước vào các vườn lan Đà Lạt. Từng lá lan mọng lên, từng chồi lan nõn nà, xanh xanh, trong trong và bóng mượt như nhựa. Nhìn lá hoa thật mà cứ ngỡ như hoa giả vì nó sặc sỡ lắm, tươi thắm lắm, đợi đến khi hương lan tỏa ra, em mới biết là hoa thật. Lan Đà Lạt trăm thứ vạn loài, không thể đếm xuể cả địa lan, lẫn phong lan cả vũ nữ, cát-laya, đến loài Hồ Điệp, và Đại Châu... Rồi bên cạnh đó là những cây kì hoa dị thảo... thầm lặng mà tươi tắn như sen đất tươi xanh, hồng môn rực đỏ, cẩm tú cầu tím nhẹ, hoa lồng đèn xinh xinh và thiên hài lửng lơ. Vào Dinh Ba, chúng ta sẽ thấy những đoá hồng nào hồng nhung, hồng bê bê, hồng phấn, hồng trắng. Chưa kể những nhà kính trồng hồng, trồng li rực rỡ như những xứ sở Ba Lan kiêu sa và tươi thắm như những phim tình diễm lệ. Ngày xa Đà Lạt, em lưu luyến bước không vui. Trong lòng thầm nhủ: "Tạm biệt thôi, mai này mình lại về Đà Lạt" nhưng biết đến bao giờ? cuộc sống cứ cuốn trôi với bao nhiêu công việc của học trò. Đà Lạt ơi!' Bao giờ em gặp lại ?

Bình luận (0)
Dung Hoàng Dung
10 tháng 9 2017 lúc 7:38

Chiều nay, nghe tiếng cô phát thanh viên của phường bỗng đọc câu thơ: Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre...

Tôi buột miệng thì thầm: bài thơ này cô giáo đã có lần giới thiệu. Bài thơ Nhớ con sông quế hương của nhà thơ Tế Hanh... Những câu thơ vô tình vang lên khiến em nhớ vô cùng bà nội và mảnh đất Hưng Yên quê hương với rặng tre, con sông và bãi đất trồng rau - mà nhân dịp nghĩ hè, em đã theo bô' mẹ về thăm...

Cái em muốn nói đầu tiên là những bụi tre làng. Làng quê nội của em có rất nhiều rặng tre. Tre đã gắn với bô', với em nhiều kĩ niệm. Những ngày nắng, những ngày mưa, những đêm trăng cùng bạn bè trong xóm, những trò chơi thú vị tuổi thơ mỗi lần về quê... đã gửi gắm nơi rặng tre hiền hoà này, mà cứ mỗi lần trở về, kỉ niệm càng như dày lên.

Rặng tre làng em soi mình trên sông. Con sông Cửu An uốn khúc bao quanh làng như một dải lụa khổng lồ. Mỗi khi có gió, mặt sông lại lăn tăn gợn sóng như nói, như cười... Nước sông quê em cũng có màu đỏ như sông Hồng. Thật tức cười, khi những chiều hè đi tắm sông, đêm về không ngủ được vì ngứa. Ven sông còn có những bãi đất phù sa. Bãi đất có rất nhiều mùn, nên dân làng trồng rau rất tốt. Nơi đây, bọn em vẫn đùa là “Đất Mẹ”, vì chỉ cần vài lần lăn lộn vui đùa, có thể nhuộm áo trắng, áo màu của bọn em thành màu nâu đáng nhớ. Nhưng thật lạ làm sao, mỗi lần về quê vui đùa lãn lộn trên bãi đất, bọn em đều cảm thấy sức mạnh của Ảng-tê - nhân vật thần thoại Hi Lạp - trong chính mình.

Quê em không chĩ có rặng tre, dòng sông, bãi đất... như các vùng quê khác, mà quê em còn có những rặng nhãn lồng - đặc sản của đất Hưng Yên. Ôi những quả nhãn màu vàng chín mọng, cùi dày và ngọt lịm. Mỗi khi hè về, ngồi dưới gốc nhãn và ăn thoả thích để rồi em cũng không quên mang lên Hà Nội làm quà cho các bạn...

Em yêu quê em bởi ở đó có những người ruột thịt của em, có những kĩ hiệm tuổi thơ gắn bó suốt đời,... Những lần về thăm quê trong mùa hè, em càng nhận ra vẻ đẹp của quê hương mình. Văng vẳng bên tai giọng hát xúc động lòng người của các cô thôn nữ: “Ớ nơi ấy, vườn cây uốn quanh bên bờ sông, rộng mênh mông cánh đồng cò bay thẳng cánh. Ở nơi ấy, có người bạn tôi mến thương, mắt đen đen như hạt nhãn lồng...”. Nhạc sĩ nào sáng tác bài ca mà hay vậy?

Bình luận (0)
Thảo Phương
13 tháng 8 2018 lúc 8:16

Mở bài:

+ Giới thiệu cảnh đẹp mà mình đã đến trong dịp hè.

+ Cảnh đẹp đó là cảnh đẹp nào? ở đâu? Có phải danh lam thắng cảnh hay là cảnh đẹp quê hương bình dị?

Thân bài:

+ Tả bao quát về cảnh đẹp đó.

- Vị trí: Ở đâu (biển, rừng, cánh đồng...), vùng đất ấy có điểm gì nổi bật? Có thuận lợi cho việc đi lại hay không?

- Cảm nhận khái quát về nơi đó.

+ Tả chi tiết về cảnh đẹp.

- Phong cảnh có đặc điểm gì nổi bật, khác với nơi khác?

- Miêu tả cảnh đẹp từ xa đến gần, từ bao quát đến cụ thể, chi tiết.

- Miêu tả theo thứ tự xuất hiện của cảnh vật từ ngoài vào trong.

- Sự biến đổi của cảnh sắc thiên nhiên về hình dáng, màu sắc nếu có...

+ Những kỉ niệm của em tại vùng đất nơi có cảnh đẹp đó -> Tình cảm với quê hương.

Kết bài:

+ Suy nghĩ, cảm nhận của em về cảnh đẹp đó.

+ Mong ước có dịp được đến thăm lại cảnh đẹp này.

+ Suy nghĩ, trách nhiệm của bản thân với việc giữ gìn và phát huy những giá trị của cảnh đẹp đất nước.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Bùi Anh Thư
Xem chi tiết
tran danh hung
Xem chi tiết
Su Su
Xem chi tiết
Nguyễn Thảo My
Xem chi tiết
Hạo LÊ
Xem chi tiết
doan truc van
Xem chi tiết
Đặng Phương
Xem chi tiết
Cộng Đồng Tải Game
Xem chi tiết
Trần Đình Trung
Xem chi tiết