ệ Thủy, đó chính là tên gọi của quê hương em, một vùng chiêm trũng nằm trên dải đất hẹp ven biển miền Trung, đẹp và trù phú lắm.
Vào vụ Đông Xuân, chim én bay về đây nhiều vô kể, có những thửa ruộng cùng một lúc có đến hàng trăm con én chao liệng trên tấm thảm nhung xanh. Dọc những bờ ruộng, cò trắng đứng thành hàng, im phăng phắc. Nhưng chỉ cần nghe tiếng động nào đó như tiếng khua đuổi cá của dân chài lưới thì những chấm trắng ấy vội bốc mình lên không trung, dang rộng hai cánh, trôi thành từng đàn về tận tít trời xa... Đứng ở giữa cánh đồng vào thời điểm lúa đang thì con gái, mới thưởng thức được vẻ đẹp rất nên thơ của cánh đồng. Đẹp nhất là ngắm nhìn những đợt sóng lúa đuổi nhau vội vàng, nhấp nhô lên xuống, giống hệt như một tấm thảm nhung xanh mà ai đó đang tung lên hạ xuống. Người làng em đi xa, mỗi lần về quê, không ai không dừng lại để ngắm đồng lúa quê mình, để tìm lại ở đây những kỉ niệm của một thời thơ ấu: đẹp, hồn nhiên và ấm áp hương đồng.
_Nếu dài quá thì bạn bỏ vài từ đi nhé>.<_
Quê nội em ở Vũng Tàu, cứ có kì nghỉ dài là ba lại đưa cả nhà về đây chơi. Từ nhỏ em đã quá quen thuộc với từng dải cát dài, từng ngọn sóng nơi đây. Thế nhưng, em vẫn thích nhất là được ngắm biển Vũng Tàu về đêm. Về đêm, biển không còn màu xanh ngút ngàn như ban ngày nữa mà thay vào đó là chiếc áo choàng đen thẫm như tỏa sáng lấp lánh dưới ánh trăng. Em đi chân trần dọc trên bãi cát trắng, chơi đuổi bắt và tìm những chú còng biển vùi trong lớp cát ẩm bỏ vào chai nhựa để chơi.
Trái ngược với sự ồn ào ban sáng, biển Vũng Tàu về đêm yên tĩnh và thần bí hơn rất nhiều. Nhìn kỹ dưới nước còn thấy những động vật nhỏ phát sáng trong nước, lần đầu tiên em không biết còn hoảng sợ la toáng lên vì tưởng ma nữa. Từng con sóng vẫn rì rào xô bờ như đang ca hát giai điệu của biển khơi ngày đêm không biết mệt mỏi. Đôi khi, đứng trên bờ có thể thấy những con thuyền của các bác ngư dân về muộn, ánh đèn treo ở đầu thuyền như những vì sao trong nền trời đêm.Mai sau, hi vọng bãi biển Vũng Tàu sẽ càng nhộn nhịp và đầu tư đẹp đẽ hơn.