Đề cương ôn tập ngữ văn 6 học kì I

Phạm Minh Hưng

Viết đoạn văn ngắn kể về mẹ em (có sử dụng hình ảnh so sánh)

Kaori Miyazono
1 tháng 10 2017 lúc 11:32

Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đầy trìu mến. Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món ăn mà mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu, mẹ giảng cho em ngay. Mẹ như cô tiên trong truyện cổ tích mà mẹ vẫn hay kể cho em nghe mỗi đêm. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng người ...

Nanami-Michiru
23 tháng 8 2018 lúc 7:00

Trong gia đình em,người em yêu quý nhất là mẹ.Mẹ em năm nay 33 tuổi.Dáng người mẹ cao cao,thanh thanh với làn da đã sạm đi vì nắng và sự tần tảo sớm hôm.Khuôn mặt mẹ hình trái xoan.Mái tóc dài óng ả,mượt mà luôn được mẹ buộc lên gon gàng.Đôi mắt mẹ to tròn,sáng long lanh như ánh trăng rằm soi rõ đường em đi.Mẹ là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em,dạy em những bài học đầu tiên cuoar một đứa trẻ.Từ bài học làm người,làm con ngoan đến bài học về thế giới xung quanh.Em rất yêu mẹ của mình.Em hứa sẽ học tập thậ tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ và mọi người.

Nguyễn Thị Thu Hương
23 tháng 8 2018 lúc 7:02

Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “ Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của em – người mẹ luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, nước da mẹ không còn được trắng trẻo nữa mà đã ngăm ngăm đen vì vất vả chăm sóc chúng em. Mẹ có mái tóc đen dài đến ngang lưng và luôn luôn được búi gọn gàng ở đằng sau. Nổi bật nhất chính là đôi mắt long lanh mà ẩn sâu trong đó là tinh yêu bao la như biển rộng sông dài của mẹ.Hàm răng đều, trắng bóng và luôn nở nụ cười mỗi khi có điều gì làm mẹ vui. Mẹ em không cao lắm, hơi gầy, dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ lúc nào cũng tất bật với công việc nào là đi chợ, việc nhà, đi làm…nhưng mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Mặc dù bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian cho các con. Mẹ dạy em học, dạy làm những công việc nhà, mẹ chỉ bảo tận tình ngay từ những công việc nhỏ nhất, mẹ bảo phải học tính cẩn thận ngay từ những công việc nhỏ trở đi thì về sau những việc lớn hơn mới có thể làm tốt được. Em luôn nhớ lời dặn của mẹ và cố gắng làm thật tốt.
Em nhớ mãi ngày em mới vào lớp Một mẹ đưa em đến trường, trước hôm đó mẹ đã đưa em đi thăm trường, đêm ngủ mẹ động viên khích lệ để không bị bỡ ngỡ những ngày đầu đi học. Rồi khi biết em viết chữ bằng tay trái, mẹ kiên trì từng ngày luyện viết tay phải cho em. Mẹ cầm tay em nắn nót từng chữ, uốn nắn từng nét để bây giờ em có thể đi thi vở sạch chữ đẹp của trường và đạt giải, tất cả là nhờ mẹ.
Em nhớ một lần em vẫn còn nhỏ, hôm đó các lớp học được về sớm. Em đứng đợi mẹ ở cổng trường thì có một bạn gần nhà rủ em đi bộ về vì trường cách nhà cũng không xa lắm. Như thường lệ, đúng giờ tan học mẹ đến đón thì thấy các lớp đã về hết. Mẹ vội vàng hỏi bác bảo vệ có thấy đứa trẻ nào đợi ở cổng trường không nhưng bác bảo vệ bảo không có. Mẹ hốt hoảng đi tìm em, gọi điện cho bố xem bố có đi đón em không nhưng bố vẫn đang làm mà. Khỏi phải nói, mẹ lo lắng đến như thế nào. Mẹ đi tìm khắp các con đường, chỗ mà mẹ hay đưa em đi chơi nhưng đều không thấy. Chỉ đến lúc bố đi làm về thấy em ở nhà rồi gọi điện cho mẹ. Mẹ về nhà trong tình trạng mệt mỏi. Lúc này em vẫn chưa biết mình đã gây ra truyện gì nên vẫn ngồi im. Rồi mẹ đánh em, đây là lần đầu tiên mẹ đánh em, em khóc và mẹ cũng khóc.
Em còn nhỏ quá nên chưa biết gì chỉ trách mẹ sao lại đánh mình. Sau này lớn hơn một chút mới biết mẹ đánh em chỉ vì mẹ quá lo lắng cho em, đánh em vì em đã không nghe lời của mẹ. Đến tận bây giờ em vẫn không thể quên được lần bị mẹ đánh ấy. Mẹ à! Con xin lỗi nhé. Lúc đó con chưa hiểu để nói xin lỗi mẹ.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Mẹ sẽ luôn là hậu phương vững chắc để em có động lực vượt qua mọi khó khăn,gian khổ trong cuộc sống này.

Nguyễn Đức Thắng
23 tháng 8 2018 lúc 7:54

Trong gia đình mẹ là người yêu em nhất.Mẹ năm nay đã gần 40 tuổi nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ rất vất vả và chính sự vất vả đó đã hằn trên đôi tay rám nắng. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ như cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con cảm ơn mẹ vì những gì mẹ đã hi sinh để con được như ngày hôm nay. Con mong mẹ mãi mãi mãi sống cùng con.


Các câu hỏi tương tự
nguyễn thị hồng hạnh
Xem chi tiết
do thi ngoc linh
Xem chi tiết
nguyễn thị thanh
Xem chi tiết
Tạ Bảo Giang
Xem chi tiết
Vân Thảo
Xem chi tiết
Lê Gia Hân
Xem chi tiết
Vũ Bảo Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Vân Hương
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Ngân Hà
Xem chi tiết