Bức tranh của em gái tôi

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
NH Giang

"Tôi giật sững người. Chăng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thọat tiên là sự ngỡ ngàng, rối đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miện vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì…

– Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.

Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc qúa. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và long nhân hậu của em con đấy”."

ĐỌC ĐOẠN VĂN TRÊN NÊU CẢM NGHĨ CỦA BẠN VỀ ĐOẠN VĂN ĐÓ

Thảo Phương
7 tháng 3 2019 lúc 15:22

Đoạn kết của truyện thể hiện tâm trạng xúc động ko nói thành lời của người anh khi nhận ra vẻ đẹp tâm hồn của cô em gái Kiều Phương. Lời độc thoại của người anh như một lời thú tội đau đớn khi nhận ra phần hạn chế của chính mình. Đồng thời người anh cũng thức tỉnh trước tình cảm trog sáng , chân thành , tài năng hội họa và tấm lòng bao dung của người em gái. Đoạn kết câu chuyện mở ra cho người đọc sự suy ngẫm riêng : lòng nhân hậu , sự độ lượng thật cao quý và có sức chinh phục rất lớn , nó cảm hóa đc phần nhỏ bé , xấu xa trog tâm hồn con người. Qua đoạn kết này ta có thể thấy đc người anh đã lớn hơn , trưởng thành hơn về suy nghĩ , người anh ko những ko đáng ghét mà còn đáng yêu đáng quý!

Nguyen Quang Minh
8 tháng 3 2019 lúc 20:15

Cảm nghĩ của tôi rằng tấm lòng yêu thương và nhân hậu của em gái cho người anh nhận thấy phần hạn chế của mình. Và đoạn văn này dạy cho chúng ta bài học rằng: Đừng bao giờ có thói quen ghen tị trước những thành tựu của người khác, bởi vì mỗi chúng ta có một thế mạnh riêng.


Các câu hỏi tương tự
Phương Hà
Xem chi tiết
[ʙoт] ᴀᴅмιɴ201ᴇ0
Xem chi tiết
Nguyễn Bùi Quỳnh Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Phương Uyên
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Yến Nhi
Xem chi tiết
Trần Hà Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Ngân
Xem chi tiết
Đoàn Khắc
Xem chi tiết
Lê
Xem chi tiết