Ếch ngồi đáy giếng

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Yumi Đặng

Tính cách của nhân vật ông lão và mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng???

Chillwithme
29 tháng 11 2017 lúc 19:46

Ông lão đánh cá và con cá vàng của Pus-kin là một truyện cổ tích nổi tiếng của nước Nga và của thế giới. Đọc truyện, người đọc thấy yêu mến cá vàng, thương xót ông lão và vô cùng bất bình, căm giận mụ vợ. Có thể nói, nhân vật mụ vợ xứng đáng với sự chê trách của người đọc bởi mụ là một người tham lam và bội bạc.

Mụ ta trước hết là người hết sức tham lam. Chồng mụ vì thương xót cá vàng nên đã rộng lượng tha cho cá. Cảm tấm lòng ông lão, cá ban cho ông những điều ước. Như vậy là mụ vợ hoàn toàn không có công lao gì với cá. Mặc dù vậy, mụ đã liên tục đưa ra đòi hỏi, từ những đòi hỏi về vật chất ít giá trị: cái máng lợn, cái nhà; cho đến những đòi hỏi lớn về cả của cải và danh vọng: lâu đài, nhất phẩm phu nhân. Không thoả mãn với của cải và danh vọng, mụ đòi hỏi đến quyền lực tối cao: nữ hoàng. Lòng tham của mụ đi đến tột cùng khi mụ đòi được làm Long Vương, bắt cá vàng hầu hạ bên cạnh. Đó là một đòi hỏi quá đáng, vượt qua mọi giới hạn có thể chấp nhận trong đạo lí làm người.

Không chỉ tham lam, mụ vợ ông lão còn hết sức bội bạc. Với cá vàng, là "người dưng", mụ xử sự như vậy là đã vô cùng quá đáng. Vậy mà ngay cả với ông lão, người vừa là chồng vừa là ân nhân, mụ cũng đối xử không ra gì. Cùng với lòng tham vô độ, sự bội bạc của mụ càng ngày càng tăng. Khi ông lão trở về mà không đòi hỏi điều gì ở cá vàng, mụ mắng chồng là "đồ ngốc". Khi ông chỉ xin cái máng theo yêu cầu của mụ, mụ quát to, chửi chồng là "đồ ngu". Lần tiếp theo, mụ mắng như tát nước vào mặt" chồng. Rồi lần tiếp, mụ "nổi trận lôi đình, tát vào mặt ông lão"; được làm nữ hoàng, mụ đuổi thẳng ông lão ra ngoài. Và lần cuối, sau khi đã được làm "nhất phẩm phu nhân", mụ "nổi cơn thịnh nộ, sai người đi bắt ông lão đến" để ông đi tìm cá vàng, bắt nó phải chiều theo ý thích ngông cuồng của mụ.

Rõ ràng, lòng tham của mụ vợ càng tăng thì tình nghĩa vợ chồng càng suy giảm. Khi lòng tham lên đến đỉnh điểm, thậm chí mụ vợ còn muốn gạt hẳn ông lão ra ngoài để cá vàng trực tiếp hầu hạ mụ.

Kết cục, mụ đã bị cá vàng trừng trị vì cả hai tội tham lam và bội bạc, trong đó lòng tham đã làm mụ mù quáng, mất hết lương tri. Tuy nhiên, ở đây, tội bội bạc có ý nghĩa quyết định khiến lòng tham trở nên vô hạn độ và dẫn đến sự trừng trị đích đáng của cá vàng với mụ vợ.

Nhân vật mụ vợ ông lão đánh cá là hiện thân của sự tham lam và bội bạc tột cùng. Những kẻ như mụ phải trở lại cảnh máng lợn sứt, nhà tranh vách đất và bộ quần áo rách nát dường như vẫn còn chưa thoả đáng. Dẫu sao, kết thúc của tác phẩm đã gióng lên một lời nhắc nhở và cảnh tỉnh những ai còn đang mang trong mình những ước mơ ngông cuồng về tiền tài, danh vọng mà quên đi tình nghĩa con người.

Nguyễn Linh
29 tháng 11 2017 lúc 19:46

Tham khảo !

Mụ ta trước hết là người hết sức tham lam. Chồng mụ vì thương xót cá vàng nên đã rộng lượng tha cho cá. Cảm tấm lòng ông lão, cá ban cho ông những điều ước. Như vậy là mụ vợ hoàn toàn không có công lao gì với cá. Mặc dù vậy, mụ đã liên tục đưa ra đòi hỏi, từ những đòi hỏi về vật chất ít giá trị: cái máng lợn, cái nhà; cho đến những đòi hỏi lớn về cả của cải và danh vọng: lâu đài, nhất phẩm phu nhân. Không thoả mãn với của cải và danh vọng, mụ đòi hỏi đến quyền lực tối cao: nữ hoàng. Lòng tham của mụ đi đến tột cùng khi mụ đòi được làm Long Vương, bắt cá vàng hầu hạ bên cạnh. Đó là một đòi hỏi quá đáng, vượt qua mọi giới hạn có thể chấp nhận trong đạo lí làm người.

Không chỉ tham lam, mụ vợ ông lão còn hết sức bội bạc. Với cá vàng, là "người dưng", mụ xử sự như vậy là đã vô cùng quá đáng. Vậy mà ngay cả với ông lão, người vừa là chồng vừa là ân nhân, mụ cũng đối xử không ra gì. Cùng với lòng tham vô độ, sự bội bạc của mụ càng ngày càng tăng. Khi ông lão trở về mà không đòi hỏi điều gì ở cá vàng, mụ mắng chồng là "đồ ngốc". Khi ông chỉ xin cái máng theo yêu cầu của mụ, mụ quát to, chửi chồng là "đồ ngu". Lần tiếp theo, mụ mắng như tát nước vào mặt" chồng. Rồi lần tiếp, mụ "nổi trận lôi đình, tát vào mặt ông lão"; được làm nữ hoàng, mụ đuổi thẳng ông lão ra ngoài. Và lần cuối, sau khi đã được làm "nhất phẩm phu nhân", mụ "nổi cơn thịnh nộ, sai người đi bắt ông lão đến" để ông đi tìm cá vàng, bắt nó phải chiều theo ý thích ngông cuồng của mụ.

Rõ ràng, lòng tham của mụ vợ càng tăng thì tình nghĩa vợ chồng càng suy giảm. Khi lòng tham lên đến đỉnh điểm, thậm chí mụ vợ còn muốn gạt hẳn ông lão ra ngoài để cá vàng trực tiếp hầu hạ mụ.

Kết cục, mụ đã bị cá vàng trừng trị vì cả hai tội tham lam và bội bạc, trong đó lòng tham đã làm mụ mù quáng, mất hết lương tri. Tuy nhiên, ở đây, tội bội bạc có ý nghĩa quyết định khiến lòng tham trở nên vô hạn độ và dẫn đến sự trừng trị đích đáng của cá vàng với mụ vợ.

Nhân vật mụ vợ ông lão đánh cá là hiện thân của sự tham lam và bội bạc tột cùng. Những kẻ như mụ phải trở lại cảnh máng lợn sứt, nhà tranh vách đất và bộ quần áo rách nát dường như vẫn còn chưa thoả đáng. Dẫu sao, kết thúc của tác phẩm đã gióng lên một lời nhắc nhở và cảnh tỉnh những ai còn đang mang trong mình những ước mơ ngông cuồng về tiền tài, danh vọng mà quên đi tình nghĩa con người.


Tuyến Phan Thị
29 tháng 11 2017 lúc 19:53

Nhân vật ông lão:

Hiền lành, tốt bụng, rất mực nhân hậu.

Bên cạnh ấy, ông lão còn thể hiện sự nhu nhược (vợ bảo gì cũng làm ) => rất đáng chê trách.

Nhân vật mụ vợ:

-Là người vô cùng tham lam:

+Đòi cái máng lợn mới.

+Đòi tòa nhà đẹp.

+Đòi làm nhất phẩm phu nhân.

+Đòi làm nữ hoàng.

+Đòi làm Long Vương ngự trên mặt biển bắt cá vàng phải hầu hạ và làm theo ý muốn của mụ.

=> Lòng tham của mụ vợ mỗi lúc một tăng, lòng tham không có điểm dừng(lòng tham không đáy), mụ tham từ của cải vật chất đến địa vị.Từ địa vị có thật đến địa vị hư cấu.

-Mụ vợ còn là người bội bạc: mụ bội bạc với chồng và còn bội bạc với ân nhân của mình (con cá vàng) => khi lòng tham của mụ vợ càng tăng thì sự bội bạc của mụ vợ càng lớn và tình nghĩa vợ chồng càng teo lại rồi biến mất.

Nguyễn Hải Đăng
29 tháng 11 2017 lúc 21:00

Ông lão đảnh cá và con cá vàng là tựa một truyện cổ tích Nga đặc sắc được nhà thơ Puskin kề lại. Đọc truyện này, có lẽ người đọc ai cũng như em, cũng đều thấy rộn lên trong lòng mình một niềm cảm thông sâu xa đối với ông lão đánh cá nghèo khổ thật thà mà nhu nhược đến mức thảm hại trước một mụ vợ tham lam, tai ác đến quá quắt mà mọi người ai cũng khinh ghét.

ong-lao-danh-ca-1

Ông lão đánh cá thật thà, nhu nhược, còn mụ vợ thì quá quắt, tham lam vô độ

Không khinh ghét làm sao được vì đó là một mụ đàn bà gian tham, ác độc và bạc nghĩa. Tính tham lam của mụ ta đã phát triển tới mức ghê gớm và quá quắt.



Thoạt đầu nghe chồng kể về việc ông đã tha con cá vàng về biển một cách vô tư, mụ đã bực mình mắng chồng là đồ ngu. Mụ đòi con cá vàng phải đền ơn bằng chiếc máng lợn ãn mới. Đúng là máu tham của mụ đã khởi sự dây lên. Nhưng lòng tham ở đây chưa đáng kể. Ta cũng dễ dàng thông cảm với mụ chẳng khác chi biển đã gợn sóng êm ả, hiền hòa.

Nhưng lòng tham của mụ vôn không đáy. Khi đã được chiếc máng mới rồi mụ còn quát chồng to hơn, đòi một căn nhà rộng. Lúc bấy giờ biển xanh đã nổi sóng bất bình. Biển giận mà người đọc cũng giận.

Thế mà mụ đã bằng lòng đâu. Lòng tham của mụ cứ tiếp tục trỗi dậy. Mụ muốn làm một nhất phẩm phu nhân nữa kia! Bây giờ biển xanh đã nổi sóng dữ dội. Trước lâu đài, mụ ăn mặc xa hoa lòe loẹt, mồm luôn ngoác rộng mắng kẻ hầu người hạ một cách hách dịch và trơ tráo.

Nhưng nào mụ đã bằng lòng. Mụ còn đòi làm Nữ hoàng đứng đầu các bà nhất phẩm phu nhân nữa kia. Biẻn xanh lúc này căm giận nổi sóng mịt mù mà lòng ta cũng vậy. Được làm nữ hoàng, mụ càng trở nên độc ác, tàn bạo. Không chỉ quát tháo mà mụ còn đuổi cả chồng đi. Không chỉ gian tham mà mụ đàn bà này còn độc ác và bạc nghĩa, vô ơn. Tường đâu đến đây lòng tham của mụ dừng lại. Nhưng không, mụ còn muốn làm Long vương để cai quản con cá vàng, để trọn quyền sai khiến con cá ấy làm theo ỷ muốn của mình. Ngờ đâu dông tố khủng khiếp kéo đến, biển nổi sóng ầm ầm. Cơn thịnh nộ của đất trời ấy đã dìm cả cái cuồng vọng tai quái điên rồ của mụ. Con cá vàng biến mất và mụ ta trở lại cái kiếp sống khốn khổ trong túp lều rách nát và cái máng lợn sứt mẻ hồi nào.

Càng khinh ghét yà căm giận mụ vợ bao nhiêu, chúng ta càng xót thương, thông cảm với ông lão đánh cá bấy nhiêu. Vì ông là một ông chồng thật thà và nhu nhược đến nỗi khốn khổ. Từ một người chồng yếu đuối, sợ vợ, ông lão đã trở thành một người đầy tớ bị mụ vợ tai quái của mình khinh rẻ, rồi trở thành một kẻ xa lạ bị mụ ta tống cổ ra ngoài không một chút xót thương.

Tuy bị đối xử một cách phũ phàng như vậy, nhưng ông cũng không hề cáu giận. Luôn luôn ông giữ một thái độ hiền hòa, nhịn nhục và chịu đựng. Tính cách ông khiến người đọc qua truyện này đều thông cảm xót thương, thật là trái ngược hẳn với thái độ tham lam, hông hách, tàn bạo, vô cùng đáng ghét của mụ vợ ông.

Tóm lại, theo dõi từ đầu đến cuối câu truyện, ai cũng phải thừa nhận hình ảnh ông lão đánh cá vẫn là hình ảnh của một người hiền lành, đức độ; đòi lập hoàn toàn với hình ảnh của mụ vợ tái quái và thô bỉ. Bài học muôn đời “tham thì thâm” thêm một lần nữa được minh chứng hùng hồn. Mụ vợ của ông lão đánh cá đã bị trừng phạt đích đáng.

Liêu Vương Huyền Nhi
29 tháng 11 2017 lúc 20:41

Mụ vợ: Càu nhàu,tham lam,đọc ác Ông lão: Hiền lành,đáng thương, tốt bụng nhưng nhu nhược


Các câu hỏi tương tự
Đào Thị Phúc
Xem chi tiết
Tường Vy
Xem chi tiết
Biết Rồi Hỏi Chi
Xem chi tiết
nguyễn thị hà my
Xem chi tiết
Minh Thư
Xem chi tiết
Linh Vũ
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Thu Chi
Xem chi tiết
ngoclan
Xem chi tiết
Lily :33
Xem chi tiết