1. Mở bài: Giới thiệu dòng sông quê em.
2. Thân bài:
- Ở đâu?
- Quan sát vào thời điểm nào trong ngày (bình minh, trưa, chiều, tối)?
- Hình dáng: (uốn khúc giữa làng rồi chạy dải bất tận).
- Màu nước sông trong xanh.
- Cảnh hai bên bờ sông (bờ tre xanh vút chạy dọc theo bờ sông. Khi ông trăng tròn vắt ngang ngọn tre soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh ánh vàng).
- Buổi sáng binh minh chan hoà trên mặt sông.
- Trưa về sông hiền hoà, khoác lên mình chiếc áo xanh duyên dáng.
- Chiều về dòng sông lấp lánh ánh vàng.
- Tối đến, sóng tĩnh mịch.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em về dòng sông quê hương.
Những bài văn mẫu tả cảnh buổi chiều trên dòng sông quê emBài tham khảo 1
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng . Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Tuổi thơ ai cũng được đắm mình với lời du ngọt ngào của mẹ, được vui chơi trong thế giới cổ tích đầy mầu sắc của bà, được thả hồn vào tiếng sao vi vu, câu hò trong veo ven sông và dòng sông quê nơi ấp ủ bao kỷ niệm êm đềm.
Dòng sông rộng mênh mông, uẩn khúc như một chú trăn xanh lớn cuồn cuộn đỏ ra biển cả. Nước sông xanh.mát lành.gợn sóng lăn tăn. Buổi sớm mai,ông mắt trời chiếu những tia nắng hồng yếu ớt xuống mặt sông. Mặt nước óng ánh,lấp lánh tưởng như dòng sông mặc chiếc áo lụa đào. Trưa xuống,ánh nắng trở lên chói chang, gay gắt. Dòng sông như đổ lửa, dòng lửa cuồn cuộn chảy ấp vào những rặng tre ven bờ. Chiều chiều mặt sông xanh biếc,gợn sóng lăn tăn. Lũ trẻ chúng tôi nhảy xuống tắm, đùa nghịch, vùng vẫy. Khi màn đêm buông xuống,chúng tôi chèo thuyền ra giữa sông ngắm trăng. Ánh trăng lung linh soi sáng xuống dòng sông. Sóng lăn tăn đập vaò mạn thuyền như ru chúng tôi ngủ.
Sông luôn là nỗi nhớ niềm thương của những người xa quê. Con sông yêu thương con sông thân thiện biết bao. Dù sau này có đi đâu, tôi luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ nơi in dấu bao kỷ niệm.
1. Mở bài: Giới thiệu dòng sông quê em.
2. Thân bài:
- Ở đâu?
- Quan sát vào thời điểm nào trong ngày (bình minh, trưa, chiều, tối)?
- Hình dáng: (uốn khúc giữa làng rồi chạy dải bất tận).
- Màu nước sông trong xanh.
- Cảnh hai bên bờ sông (bờ tre xanh vút chạy dọc theo bờ sông. Khi ông trăng tròn vắt ngang ngọn tre soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh ánh vàng).
- Buổi sáng binh minh chan hoà trên mặt sông.
- Trưa về sông hiền hoà, khoác lên mình chiếc áo xanh duyên dáng.
- Chiều về dòng sông lấp lánh ánh vàng.
- Tối đến, sóng tĩnh mịch.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em về dòng sông quê hương.
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp găn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng. Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng . Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
1. Mở bài: Giới thiệu bao quát:
- Quê ngoại em nằm ngay bên cạnh dòng sông ………. .
- Nghỉ hè, em được về quê ngoại chơi, được chèo xuồng dạo chơi trên sông, hòa mình vào làn nước mát trong.
- Con sông quê ngoại có nhiều kỉ niệm gắn bó với em.
2. Thân bài: Tả dòng sông.
- Con sông này không rõ nguồn gốc từ đâu, chỉ thấy có đoạn chảy qua trước nhà như một dãy lụa mềm ôm chặt đôi bờ cù lao.
- Mặt sông rộng mênh mông. Đứng bên đây bờ có thể nhìn sang bên kia bờ.
Buổi chiều:
- Mặt trời đỏ ối chiếu ánh nắng xuống mặt sông.
- Buổi chiều êm ả, dòng sông trở nên dịu dàng kì lạ.
- Gió thổi mang theo hơi nước mát lạnh.
- Nhiều người ra bờ sông hóng mát, ngắm dòng sông quê hương.
- Tiếng gà chiều xôn xao đã xóa đi sự yên tĩnh của dòng sông.
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em:
- Em rất yêu dòng sông quê ngoại.
- Dòng sông đã ghi lại bao kỉ niệm đẹp của cuộc đời con người.
Quê hương em có một dòng sông, nó có tên là sông Ti, mỗi buổi chiều em cùng bạn bè chạy lên đê sông bắt sâu, thả diều, ngồi dùng những viên đá nhỏ ném xuống sông.
Dòng sông quê em rất đẹp, rộng, dài và uốn lượn như một con rồng khổng lồ, nước sông không trong được như nước giếng mà có màu đục đục rất lạ. Nước sông chảy hiền hòa, chỉ lăn tăn sóng nhẹ mỗi khi có thuyền bè, ca nô chạy qua.
Sông Ti có từ bao giờ em cũng không biết, bà em kể nó có từ rất lâu rồi, khi bà sinh ra, sông đã có rồi, nó là một nhánh sông nhỏ của sông Hồng rộng lớn, xinh đẹp. Khi đất nước còn có chiến tranh, các ông, các cụ thường bí mật chuyển sung đạn, vũ khí, lương thực qua sông cho các chú bộ đội.
Mỗi chiều bên bờ sông đều có các chú, các bác ngồi câu cá, trò chuyện vui vẻ, mấy anh lớn tuổi ngồi thổi sáo, chăn trâu, sau đó rủ nhau đùa nghịch, bơi lội dưới sông. Các bà, các mẹ thì cuốc đất trồng rau, tưới nước cho hoa màu bên mảnh đất nhỏ cạnh sông, nước tưới cũng là nước sông, tuy màu sắc nước không được trong nhưng lại đặc biệt sạch và tốt cho cây trồng. Mọi loại cây đều mọc lên rất xanh tốt do có đất phù sa sông màu mỡ, giàu dinh dưỡng, nguồn nước tưới dồi dào. Em và mấy người bạn trong xóm cũng thường xuyên chơi đùa trên đê sông, có khi cùng nhau thả diều, có lúc lại chơi đuổi bắt, đánh chuyền, đánh chắt rất vui vẻ.
Buổi chiều trên dòng sông Ti đặc biệt yên ả và thanh bình. Khi chiều buông, mặt trời bắt đầu lặn sau những rặng tre, ánh dương của chiều tà nhuộm hồng một góc trời dòng sông lại càng trở lên đẹp hơn, từng đám bèo xanh lặng lờ trôi, có một đám nhỏ dạt vào ven bờ. Trên sông cũng có rất nhiều những con thuyền đánh bắt cá qua lại và những con thuyền nhỏ neo đậu gần bờ, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Con sông Ti đã trở nên rất gần gũi, thân thương với mọi người quê hương em, đặc biệt, những sinh hoạt của mọi người quê em lúc chiều tà đã trở thành một thói quen không thể thiếu trong ngày, đây là một nơi đầy kỉ niệm để nhớ về mỗi khi đi xa.
Chúc bạn học tốt
Trời đã về chiều, dòng sông quê em trở nên yên ả. Những con sóng lim dim ngủ sau một ngày đùa giỡn, vui chơi. Gió thổi nhẹ chỉ khẽ làm cho sông cựa mình nũng nịu lăn tăn, dập dềnh bên những đám lục bình.
Xa xa, những cánh buồm nâu tắm nắng hoàng hôn thong thả trôi về một chân trời nào không rõ. Trong không khí êm dịu đầy chất thơ ấy, những con đò chậm rãi vào bờ. Trên mặt sông, đàn ngỗng nhà ai như những chiếc phao trắng muốt nổi bồng bềnh trên mặt nước. Chúng bơi chậm rãi, nhở nhơ. Lâu lâu, những cần cổ cao ngồng ấy lại chói xuống mặt nước rồi lại hất cái đầu khinh khỉnh lên nhìn trời cứ y như những thi sĩ đang mãi mê vần cho một bài thơ vậy.
Chị gió dang đôi cánh bí mật thổi lên bờ cát mát rượi hơi lạnh của dòng sông. Hàng phi lao bắt đầu hòa lên bản nhạc du dương. Một vài chiếc là vàng của mấy cây bần chắn song tức tối nhảy múa xuống mặt đất không can dự vào cuộc giằng co cãi vã trên cao. Có chiếc là được gió cuốn tròn xoay tít ra ngoài ra. Những đám lục bình khẽ đung đưa những bông hoa tím biếc như đang làm dáng.
Bầy ngỗng đã lên bờ. Chúng đang đứng dưới hàng dừa nước rỉa lông, rỉa cánh và ném những vụn lông trắng xốp bừa bãi.
Ôi, chỉ một khúc sông nhưng tạo hóa đã ban tặng cho con người một vẻ đẹp đầy quyến rũ, yên ả và thanh bình. Tất cả vẽ nên một bức tranh thơ mộng, bàng bạc và man mác nỗi buồn.
Cứ mỗi chiều về, hoàng hôn buông xuống, em lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mê hồn của trời đất. Và khi bóng đêm đã ôm dòng sông vào chiếc áo nhung đen của nó, em càng nghe rõ mồn một tiếng sóng nước thì thầm.
Trời đã về chiều, dòng sông quê em trở nên yên ả. Những con sóng lim dim ngủ sau một ngày đùa giỡn, vui chơi. Gió thổi nhẹ chỉ khẽ làm cho sông cựa mình nũng nịu lăn tăn, dập dềnh bên những đám lục bình.
Xa xa, những cánh buồm nâu tắm nắng hoàng hôn thong thả trôi về một chân trời nào không rõ. Trong không khí êm dịu đầy chất thơ ấy, những con đò chậm rãi vào bờ. Trên mặt sông, đàn ngỗng nhà ai như những chiếc phao trắng muốt nổi bồng bềnh trên mặt nước. Chúng bơi chậm rãi, nhở nhơ. Lâu lâu, những cần cổ cao ngồng ấy lại chói xuống mặt nước rồi lại hất cái đầu khinh khỉnh lên nhìn trời cứ y như những thi sĩ đang mãi mê vần cho một bài thơ vậy.
Chị gió dang đôi cánh bí mật thổi lên bờ cát mát rượi hơi lạnh của dòng sông. Hàng phi lao bắt đầu hòa lên bản nhạc du dương. Một vài chiếc là vàng của mấy cây bần chắn song tức tối nhảy múa xuống mặt đất không can dự vào cuộc giằng co cãi vã trên cao. Có chiếc là được gió cuốn tròn xoay tít ra ngoài ra. Những đám lục bình khẽ đung đưa những bông hoa tím biếc như đang làm dáng.
Bầy ngỗng đã lên bờ. Chúng đang đứng dưới hàng dừa nước rỉa lông, rỉa cánh và ném những vụn lông trắng xốp bừa bãi.
Ôi, chỉ một khúc sông nhưng tạo hóa đã ban tặng cho con người một vẻ đẹp đầy quyến rũ, yên ả và thanh bình. Tất cả vẽ nên một bức tranh thơ mộng, bàng bạc và man mác nỗi buồn.
Cứ mỗi chiều về, hoàng hôn buông xuống, em lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mê hồn của trời đất. Và khi bóng đêm đã ôm dòng sông vào chiếc áo nhung đen của nó, em càng nghe rõ mồn một tiếng sóng nước thì thầm.
Bài tham khảo 1
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng . Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Tả cảnh buổi chiều trên dòng sông quê em mẫu 2Quê hương em có một dòng sông, nó có tên là sông Ti, mỗi buổi chiều em cùng bạn bè chạy lên đê sông bắt sâu, thả diều, ngồi dùng những viên đá nhỏ ném xuống sông.
Dòng sông quê em rất đẹp, rộng, dài và uốn lượn như một con rồng khổng lồ, nước sông không trong được như nước giếng mà có màu đục đục rất lạ. Nước sông chảy hiền hòa, chỉ lăn tăn sóng nhẹ mỗi khi có thuyền bè, ca nô chạy qua.
Sông Ti có từ bao giờ em cũng không biết, bà em kể nó có từ rất lâu rồi, khi bà sinh ra, sông đã có rồi, nó là một nhánh sông nhỏ của sông Hồng rộng lớn, xinh đẹp. Khi đất nước còn có chiến tranh, các ông, các cụ thường bí mật chuyển sung đạn, vũ khí, lương thực qua sông cho các chú bộ đội.
Mỗi chiều bên bờ sông đều có các chú, các bác ngồi câu cá, trò chuyện vui vẻ, mấy anh lớn tuổi ngồi thổi sáo, chăn trâu, sau đó rủ nhau đùa nghịch, bơi lội dưới sông. Các bà, các mẹ thì cuốc đất trồng rau, tưới nước cho hoa màu bên mảnh đất nhỏ cạnh sông, nước tưới cũng là nước sông, tuy màu sắc nước không được trong nhưng lại đặc biệt sạch và tốt cho cây trồng. Mọi loại cây đều mọc lên rất xanh tốt do có đất phù sa sông màu mỡ, giàu dinh dưỡng, nguồn nước tưới dồi dào.
Em và mấy người bạn trong xóm cũng thường xuyên chơi đùa trên đê sông, có khi cùng nhau thả diều, có lúc lại chơi đuổi bắt, đánh chuyền, đánh chắt rất vui vẻ.
Buổi chiều trên dòng sông Ti đặc biệt yên ả và thanh bình. Khi chiều buông, mặt trời bắt đầu lặn sau những rặng tre, ánh dương của chiều tà nhuộm hồng một góc trời dòng sông lại càng trở lên đẹp hơn, từng đám bèo xanh lặng lờ trôi, có một đám nhỏ dạt vào ven bờ. Trên sông cũng có rất nhiều những con thuyền đánh bắt cá qua lại và những con thuyền nhỏ neo đậu gần bờ, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Con sông Ti đã trở nên rất gần gũi, thân thương với mọi người quê hương em, đặc biệt, những sinh hoạt của mọi người quê em lúc chiều tà đã trở thành một thói quen không thể thiếu trong ngày, đây là một nơi đầy kỉ niệm để nhớ về mỗi khi đi xa.
Tả cảnh buổi chiều trên dòng sông quê em mẫu 3Trời đã về chiều, dòng sông quê em trở nên yên ả. Những con sóng lim dim ngủ sau một ngày đùa giỡn, vui chơi. Gió thổi nhẹ chỉ khẽ làm cho sông cựa mình nũng nịu lăn tăn, dập dềnh bên những đám lục bình.
Xa xa, những cánh buồm nâu tắm nắng hoàng hôn thong thả trôi về một chân trời nào không rõ. Trong không khí êm dịu đầy chất thơ ấy, những con đò chậm rãi vào bờ. Trên mặt sông, đàn ngỗng nhà ai như những chiếc phao trắng muốt nổi bồng bềnh trên mặt nước. Chúng bơi chậm rãi, nhở nhơ. Lâu lâu, những cần cổ cao ngồng ấy lại chói xuống mặt nước rồi lại hất cái đầu khinh khỉnh lên nhìn trời cứ y như những thi sĩ đang mãi mê vần cho một bài thơ vậy.
Chị gió dang đôi cánh bí mật thổi lên bờ cát mát rượi hơi lạnh của dòng sông. Hàng phi lao bắt đầu hòa lên bản nhạc du dương. Một vài chiếc là vàng của mấy cây bần chắn song tức tối nhảy múa xuống mặt đất không can dự vào cuộc giằng co cãi vã trên cao. Có chiếc là được gió cuốn tròn xoay tít ra ngoài ra. Những đám lục bình khẽ đung đưa những bông hoa tím biếc như đang làm dáng.
Bầy ngỗng đã lên bờ. Chúng đang đứng dưới hàng dừa nước rỉa lông, rỉa cánh và ném những vụn lông trắng xốp bừa bãi.
Ôi, chỉ một khúc sông nhưng tạo hóa đã ban tặng cho con người một vẻ đẹp đầy quyến rũ, yên ả và thanh bình. Tất cả vẽ nên một bức tranh thơ mộng, bàng bạc và man mác nỗi buồn.
Cứ mỗi chiều về, hoàng hôn buông xuống, em lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mê hồn của trời đất. Và khi bóng đêm đã ôm dòng sông vào chiếc áo nhung đen của nó, em càng nghe rõ mồn một tiếng sóng nước thì thầm
Dàn ý tả cảnh dòng sông quê em
1. Mở bài: Giới thiệu dòng sông quê em.
2. Thân bài:
- Ở đâu?
- Quan sát vào thời điểm nào trong ngày (bình minh, trưa, chiều, tối)?
- Hình dáng: (uốn khúc giữa làng rồi chạy dải bất tận).
- Màu nước sông trong xanh.
- Cảnh hai bên bờ sông (bờ tre xanh vút chạy dọc theo bờ sông. Khi ông trăng tròn vắt ngang ngọn tre soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh ánh vàng).
- Buổi sáng binh minh chan hoà trên mặt sông.
- Trưa về sông hiền hoà, khoác lên mình chiếc áo xanh duyên dáng.
- Chiều về dòng sông lấp lánh ánh vàng.
- Tối đến, sóng tĩnh mịch.
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em về dòng sông quê hương.
Những bài văn mẫu tả cảnh buổi chiều trên dòng sông quê em
Bài tham khảo 1
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghĩ họ rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng . Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Sasa_Nguyễn