thình lình đèm điện tắt
phòng buyn - đinnh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngọt vầng trăng tròn
trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
* Tóm tắt ý chính thôi nhé bn ^^
Đoạn thơ là tâm trạng của nhân vật trữ tình khi đối diện với vầng trăng. Nếu như trong quá khứ, trong tuổi thơ, trong thời kì chiến đấu ác liệt, trăng với người là người bạn tâm giao, tri kì, ngỡ không bao giờ quên, nhưng đến khi hòa bình thống nhất con người dường như đã đổi thay. Trăng với người không còn là bạn nữa mà lại hóa thành người xa lạ. Chính khoảnh khắc đột ngột đèn điện tắt ~ Vội bật tung cửa sổ ~ Đột ngột vầng trăng tròn, nhân vật tôi mới cảm nhận được nhiều điều. Trăng thì vẫn cứ vậy, vẫn nguyên vẹn, thủy chung, một lòng một dạ còn con người thì thờ ơ, vô cảm với quá khứ. Hình ảnh người và trăng ở đây có sự tương phản rõ rệt. Sau những bộn bề, bon chen của cuộc sống, khiến cho con người quên mất nhiều điều có ý nghĩa, hảnh ảnh vầng trăng im phăng phắc đã thức tỉnh lòng người, đủ cho ta giật mình, đủ cho ta thanhgr thốt vì những điều mình đã vô tâm mà quên lãng. Hình ảnh con người ~ vầng trăng như nhắc nhở mỗi chúng ta hãy luôn biết trân trọng quá khứ nghĩa tình, trân trongj những điều tốt đẹp xung quanh ta.