Bài viết số 1 - Văn lớp 8

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Minh Ngân

Lập dàn ý chung cho đề văn

Hãy kể lại kỉ niệm đáng nhớ về người mà em kính yêu, thân thiết

Tự làm, cảm ơn

Do Quynh Anh
4 tháng 9 2017 lúc 21:03

MB; - Giới thiệu một kỉ niệm đáng nhơ
- ấn tượng của bạn về kỉ niệm đó

Tb:Miêu tả sơ nét về người mà làm nên kỉ niệm với bạn
- Hình dạng
- Tuổi tác
- Đặc điểm mà bạn ấn tượng
- Tính cách và cách cư xử của người đó
- Giới thiệu kỉ niệm
- Đây là kỉ niệm buồn hay vui
- Xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào
-Kể lại tình huống, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
- Kỉ niệm đó lien qua đến ai
- Người đó như thế nào?

- Diễn biến của câu chuỵen
- Nêu mở đầu câu chuyện và diễn biến như thế nào
- Trình bày đỉnh điểm của câu chuyện
- Thái độ, tình cảm của nhân vật trong chuyện
- Kết thúc câu chuyện
- Câu chuyện kết thúc như thế nào
- Nêu suy nghĩ và cảm nhận của bạn qua câu chuyện.
Kb;Câu chuyện là một kỉ niệm đẹp thời cắp sách đến trường. nó đã cho em một bài học qui giá và em sẽ không bao giờ quên kỉ niệm này.

Nguyễn Thanh Tùng
9 tháng 9 2017 lúc 17:00

Sống trên đời này chúng ta có thể thiếu bất cứ thứ gì nhưng không thể sống thiếu một mái ấm gia đình và thiếu một người mẹ. “Mẹ”! Từ thiêng liêng ấy đã làm ấm lòng bao người con. Mẹ là người không bao giờ mệt mỏi luôn kiên trì dạy dỗ, nuôi nấng ta từ thuở lọt lòng đến khi trưởng thành, và khi con bước trên đường đời thì mẹ vẫn âm thầm lặng lẽ dõi theo sát dấu chân con, sẵn sàng giơ vòng tay ấm áp làm chỗ dựa tinh thần vững chắc mỗi khi con vấp ngã. Và mẹ em cũng giống biết bao người mẹ khác trên đời này, giản dị và rất yêu thương con. Nhân ngày 8-3 hôm nay, em xin kể lại một kỉ niệm về người mẹ mà em yêu quý nhất trên cõi đời này, và hi vọng rằng đây sẽ là một món quà nhỏ con gửi đến mẹ và các bà mẹ trên thế gian này trong ngày đặc biệt hôm nay.
Câu chuyện này xảy ra đã 4 năm về trước. Buổi tối hôm ấy, trời mưa tầm tã, ngồi trong nhà, nhìn mẹ vá áo, em lại nhớ về hoàn cảnh gia đình em. Giờ đây nhà em chỉ còn mẹ và 2 người cô. Ba em người đàn ông mà em ngưỡng mộ nhất trên thế gian này, đã xa em từ một năm trước. Một cơn đột quỵ đã cướp đi hình ảnh người cha đáng kính. Người đau buồn nhất lúc đó chính là mẹ em. Sự ra đi đột ngột ấy để lại gánh nặng vô cùng to lớn lên đôi vai gầy yếu của mẹ. Mẹ em làm việc ở một gia đình hàng xóm để vừa có thể chạy về thăm em, vừa có thể đi làm ngay khi cần thiết. Em thương mẹ lắm, vì thế mà em cố gắng học thật tốt, cố đạt những điểm cao để làm vui lòng mẹ. Thế nhưng cũng có lúc em làm mẹ buồn. Chuyên là như vầy, tối thứ năm tuần trước, em đã lén mẹ đi chơi với nhóm bạn trong lớp, ăn kem và chơi trong công viên gần trường. Mặc dù biết ngày mai có bài kiểm tra môn Anh, chúng em đã được cô báo trước là đề khá khó, vậy mà em vẫn đi chơi với các bạn. Tối hôm ấy, em về đến nhà khoảng 9 giờ, thấy mẹ ngồi lặng lẽ trong nhà, thấy em, mẹ mừng quá đỗi, mẹ hỏi:
- Con về rồi hả con?
- Dạ!
- Thế, con đi họp lớp sao mãi giờ mới về? Con có mệt lắm không?
- Dạ, tại ở nhà bạn con có tổ chức ăn mẹ à! Con đi ngủ đây!
Em cố gắng trả lời qua quýt cho xong chuyện, rồi vội lên giường đi ngủ, tin rằng mai bi kiểm tra của mình sẽ qua thôi!
Sáng hôm sau, đúng như lời cảnh báo từ trước, đề của phòng năm nay khó hơn. Ỷ lại với sức học khá của mình trước đây, em làm vội vàng tất cả mà không cần xem lại kết quả.
Và khi bài được phát ra, con điểm 3 nằm chễm chệ trên tờ giấy kiểm tra và trong cuốn sổ liên lạc. Tối ấy, em phải đưa mẹ xem và ký vào sổ liên lạc. Ôi! Quả là một điều không dễ. Cuối cùng, em lấy hết can đảm cầm quyển sổ tới chỗ mẹ đang ngồi cặm cụi vá áo và ấp úng:
- Mẹ…mẹ… ký… sổ liên lạc cho con!
- Sao con, lần này chắc cũng điểm tốt giống lần trước chứ?
- Dạ, cũng được……Em lắp bắp.
Mẹ đeo kính vào, nhìn từng hàng điểm một. Tim em như muốn rớt ra ngoài. Bỗng mẹ cau mày nhìn em hỏi:
- Sao có con điểm 3 môn Anh thế này hả con?
- Dạ …dạ…
- Con học hành thế nào mà lại như thế này? Con có khó khăn gì à? Nói mẹ nghe xem nào!
Em quyết định khai thật mọi chuyện.
- Dạ … vì tối hôm trước khi kiểm tra, con đã nói dối mẹ để đi chơi với nhóm bạn ạ!
Mặt mẹ hiện rõ sự thất vọng, biết mẹ đang xúc động dữ dội nhưng mẹ vẫn kiềm chế, rồi mẹ em nghiêm mặt nói:
- Hôm nay, lẽ ra mẹ sẽ đánh đòn con thật đau để con chừa cái tật nói dối người lớn. Nhưng mẹ để con tự hứa sửa lại lỗi lầm này, đừng để vai mẹ nặng thêm một nỗi đau nữa!
Nói rồi, từng giọt nước mắt mẹ tuôn rơi trên đôi gò má xương xương vì những ngày lao động cực khổ. Phải chi mẹ đánh đòn em thật đau thì có lẽ em cảm thấy bớt ân hận hơn. Chứ mẹ chỉ khóc lặng lẽ làm lòng em xót xa và càng cảm thấy lỗi mình nặng thêm. Em bỗng thấy mình thật đáng trách. Mẹ đã tần tảo sớm hôm lo cho em từng miếng ăn giấc ngủ, từng cái ăn cái mặc để em không thua kém với bạn bè. Mỗi khi em bị ốm, mẹ ngồi bên giường, thức trắng cả đêm không dám chợp mắt để chăm sóc em, chườm khăn ướt lên trán em khi em sốt, và mỗi khi em lên cơn co giật thì lòng mẹ lai đau xót và lo âu. Mẹ luôn dạy em cách sống, cách học làm người. Mẹ đã dạy em rất nhiều, vậy mà giờ đây em lại phụ lòng mẹ thế này. Còn mẹ, dường như mẹ đang tự trách bản thân mình, trách mình dạy con chưa đủ nghiêm. Mẹ một mình phải gánh 2 trách nhiệm vừa làm 1 người cha nghiêm khắc vừa làm một người mẹ dịu hiền. Nhưng mẹ ơi, có ngọn núi nào cao bằng núi Thái Sơn, có đại dương nào bao la bằng đại dương tình mẹ, mẹ đã làm quá đủ, tất cả là ở con, ở con! Em đến chỗ mẹ, xin lỗi mẹ. Mẹ ôm em vào lòng và hai mẹ con cùng khóc, những giọt nước mắt yêu thương, những giọt nước mắt ăn năn hối lỗi…Em tự hứa với lòng từ nay không bao giờ em làm mẹ buồn lòng nữa.

nguyen minh ngoc
9 tháng 9 2017 lúc 17:48

I. MỞ BÀI

- Có thể dẫn dắt bằng một đôi câu thơ hay bài hát liên quan đến mẹ: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào...”

- Mẹ là người sinh thành, dưỡng dục, nuôi ta khôn lớn thành người.

II. THÂN BÀI

Miêu tả Mẹ

- Vóc dáng, ngoại hình:

+ Lớn tuổi: theo thời gian, tuổi mẹ ngày càng cao.

+ Tóc đã điểm vài sợi bạc: tóc mẹ đã có lấm tấm vài sợi bạc vì phải chăm lo cho gia đình cùa mình.

+ Đôi mắt: vẫn còn tinh anh, nhìn rõ.

+ Nụ cười: ấm áp, hồn hậu

+ Đôi bàn tay: gầy gầy, xương xương vì phải buôn gánh bán bưng ngoài trời mưa gió với biết bao khô cực.

+ Vóc người: cân đối.

+ Trang phục: thường hay mặc những trang phục giản dị, phù hợp với hoàn

cảnh.

- Tính cách:

+ Đối với mọi người xung quanh: luôn quan tâm, giúp đỡ.

+ Đối với gia đình: luôn yêu thương, quan tâm, chăm lo chu đáo.

+ Đối với bản thân: nghiêm khắc và có trách nhiệm trong mọi việc.

Kể một kỉ niệm sâu sắc giữa em và mẹ để thể hiện đúng đề bài “...sống mãi trong lòng tôi”

- Trời mưa to, giỏ lớn; mẹ nhắc tôi không nên đi chơi.

- Tôi cãi lời mẹ, nghe theo lời rủ rê của bạn bè đê đi chơi đá banh với chúng bạn trong mưa to.

- Thế nhưng, sau cuộc chơi đó tôi bị bệnh sốt nặng.

- Mẹ nhìn tôi nằm trên giường bệnh với sự trìu mến.

- Không những không có lấy một lời la mắng, mẹ còn chạy đôn chạy đáo mua thuổc cho tôi trong đêm mưa to gió lớn với biết bao lo lắng cho tôi.

- Tôi cảm thấy thật hối hận và trách cứ bản thân.

- Tôi hứa với lòng sẽ không bao giờ cãi lời mẹ như vậy nữa.

- Kỉ niệm ấy luôn theo tôi đến tận bây giờ và gây trong tôi một nỗi niềm sâu sắc về mẹ của mình.

Cảm nhận về Mẹ

- Mẹ là người mà tôi luôn quý trọng và tôn thờ.

- Không gì có thể thay thế cho mẹ.

III. KẾT BÀI

- Cuộc sống của tôi sẽ buồn chán và vô vị biết bao nếu thiếu vắng hình bóng của mẹ.

- Tôi hứa rằng sẽ luôn chăm lo học hành, ngoan ngoãn để trở thành con ngoan trò giỏi, không làm buồn lòng mẹ mình nữa.