“Nắng thu đang trải đầy
Đã trăng non múi bưởi
Bên cầu con nghé đợi
Cả chiều thu sang sông”.
Trong đoạn thơ trên nhà thơ đã dùng phép so sánh để ví vầng trăng non lấp ló như “múi bưởi”. Bên cạnh đó ta thấy được hình ảnh của chú nghé con đứng đợi mẹ bên cầu qua phép tu từ nhân hóa đặc sắc. Bằng bút pháp nghệ thuật tài hoa của mình, nhà thơ Hữu Thỉnh đã mang đến cho người đọc những cảm giác thật yên bình, nhẹ nhàng, dân dã và giàu sức gợi cảm của một làng quê thân thuộc.
Chúc bạn học tốt!
Gợi ý:
+BPTT: Nhân hóa : Nắng thu trải đầy; Chiều thu sang sông, nghé đợi
+Tác dụng: Chiều sông Thương được cảm nhận ở thời khắc chiều thu, khi đất trời đang độ giữa thu. Cảnh vật được miêu tả rất thực về dòng sông, bầu trời, con nghé bên cầu đợi… Hình ảnh thơ đẹp dịu dàng, gợi ra bức tranh thanh bình, ấm áp: nắng thu còn trải rộng khắp nhân gian mà trăng non như múi bưởi đã in trên nền trời xanh nhạt, dưới cầu nước chảy trong veo, con nghé bên cầu đợi… Cả chiều thu sang sông. Cảnh lắng đọng như chính sự tồn tại của nó. Đó chính là nét đẹp của bài thơ.