Tìm đọc bài thơ “Truyện Kiều”
1. Đề tài:
- Tình yêu: Tình yêu đôi lứa, tình yêu thương gia đình, tình bạn.
- Số phận con người: Bi kịch cuộc đời con người, đặc biệt là những người phụ nữ tài sắc vẹn toàn.
- Lên án xã hội phong kiến: Xã hội bất công, thối nát, tàn bạo.
2. Chủ đề:
- Ca ngợi vẻ đẹp con người: Vẻ đẹp tài sắc, phẩm chất tốt đẹp của con người.
- Phê phán xã hội phong kiến: Xã hội bất công, thối nát, tàn bạo.
- Khẳng định giá trị nhân đạo: đề cao giá trị con người, hướng con người đến cái thiện, cái đẹp.
3. Thể thơ:
- Thể thơ lục bát uyển chuyển, du dương, mượt mà.
- Giọng điệu đa dạng, phù hợp với nội dung miêu tả và thể hiện cảm xúc.
4. Biểu hiện phong cách cổ điển:
- Cách xây dựng nhân vật: Nhân vật điển hình, mang tính ước lệ.
- Cách sử dụng ngôn ngữ: Giàu hình ảnh, điển tích, ẩn dụ, điển cố.
- Cách miêu tả cảnh vật: Cảnh vật hòa quyện với tâm trạng con người.
- Cách kết cấu tác phẩm: Kết cấu chặt chẽ, logic, có nhiều tình tiết éo le, gay cấn.
Một vài biểu hiện cụ thể:
- Cách xây dựng nhân vật:
+ Kiều: Nhân vật điển hình cho người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, chịu nhiều bất hạnh.
+ Tú Bà: Nhân vật điển hình cho ma cô, buôn người.
+ Mã Giám Sinh: Nhân vật điển hình cho kẻ buôn thịt người.
- Cách sử dụng ngôn ngữ:
+"Rằng năm đứng bóng một ngày/Rằm ong ong bướm lấy hoa ong đầy."
+"Trăm năm đành lỗi hẹn hò/Cây đa bến cũ con đò khác đưa."
- Cách miêu tả cảnh vật:
+"Cảnh ngày xuân"
+"Lầu Ngưng Bích"
-Cách kết cấu tác phẩm:
+Truyện Kiều có kết cấu chặt chẽ, logic, với nhiều tình tiết éo le, gay cấn.
Kết luận:
Truyện Kiều là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách cổ điển trong văn học Việt Nam. Tác phẩm đã thể hiện giá trị nhân đạo sâu sắc, ca ngợi vẻ đẹp con người và phê phán xã hội phong kiến bất công.