Nhân vật quan trọng (trích Quan thanh tra) (Nikolai Gogol)

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Quoc Tran Anh Le

Khoác lác, ảo tưởng, theo bạn, có phải là một thói tật đáng cười? Vì sao?

Theo quan điểm của tôi, khoác lác và ảo tưởng là những thói tật không hoàn toàn đáng cười, nhưng cũng không nên được khuyến khích.

Lý do:

Tích cực:

Khả năng tự tin: Đôi khi, khoác lác và ảo tưởng có thể xuất phát từ sự tự tin thái quá vào bản thân. Tuy nhiên, sự tự tin là một phẩm chất cần thiết để thành công trong cuộc sống.

Khả năng truyền cảm hứng: Niềm tin vào bản thân và khả năng của mình có thể truyền cảm hứng cho người khác và giúp họ đạt được mục tiêu.

Khả năng giải trí: Những người khoác lác và ảo tưởng có thể mang lại tiếng cười cho mọi người bởi những câu chuyện hài hước và phi thực tế của họ.

Tiêu cực:

Sự thiếu trung thực: Khác với sự tự tin, khoác lác và ảo tưởng thường đi kèm với sự thiếu trung thực về khả năng và thành tích của bản thân.

Sự kiêu ngạo: Niềm tin thái quá vào bản thân có thể dẫn đến sự kiêu ngạo, khiến người khác khó chịu và xa lánh.

Sự thất vọng: Khi ảo tưởng về bản thân vỡ tan, người khoác lác và ảo tưởng có thể dẫn đến sự thất vọng và chán nản.

Kết luận:

Khoác lác và ảo tưởng có thể mang lại một số lợi ích nhất định, nhưng cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Do đó, chúng ta nên cân nhắc kỹ lưỡng trước khi hành động theo những thói tật này.

Thay vì khoác lác và ảo tưởng, chúng ta nên:

Tập trung phát triển bản thân: Nâng cao kỹ năng và kiến thức để có thể tự tin vào khả năng của mình một cách thực sự.

Trung thực với bản thân và người khác: Sống thật với chính mình và không nên phóng đại khả năng của bản thân.

Học cách lắng nghe và tiếp thu ý kiến đóng góp: Nhận thức được những hạn chế của bản thân và luôn sẵn sàng học hỏi từ người khác.