a)
Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm, cũng là mùa đẹp nhất trong năm vì mang đến cho con người không khí ấm áp, vui tươi nhất. Mùa xuân thường gắn liền với ngày Tết, thường bắt đầu từ tháng giêng và kết thúc vào tháng ba. Đây là khoảng thời gian thời tiết êm dịu, ấm áp, vẫn còn se se lạnh nhưng có ánh nắng mặt trời. Mọi người vẫn luôn mong chờ mùa xuân đến, vì được đón Tết cổ truyền, được quây quần bên nhau ấm áp. Cảnh vật mùa xuân luôn tràn đầy sức sống. Những cánh hoa đào của miền Bắc và hoa mai của miền Nam đua nhau khoe sắc, chở bao nhiêu dư vị và màu sắc của mùa xuân. Những cành cây cao vút bắt đầu nhú những mầm non xanh nõn, mượt mà như những nét chấm phá nhẹ nhàng giữa bầu trời cao trong xanh. Buổi sáng mùa xuân thật trong lành, ấm áp, gió chỉ thổi thật khẽ và những chú chim én đang từng đàn bay từ phương Nam trở về báo hiệu mùa xuân đã đến. Bầu trời dường như thoáng đãng, từng đám mây xanh trắng nối đuôi nhau trôi đi thật chậm rãi. Trong những khu vườn, những khóm rau mới trồng của mẹ xanh mướt, còn đọng lại một vài hạt sương nhỏ bé tí. Chờ khi ánh nắng mặt trời lên thì sẽ tan ra. Lũ trẻ con trong xóm vui cười hớn hở khi mùa xuân về, lại sắp thêm một tuổi, lại được nhận những phong thư lì xì. Mùa xuân thật đẹp, bởi vì mùa xuân là mùa mà vạn vật thay áo mới.
b.
Nghỉ hè, em theo bố mẹ về quê thăm ông bà. Vẻ đẹp của nơi đây khiến em vô cùng yêu thích. Vừa về đến cổng làng, em đã choáng ngợp bởi hình ảnh những dãy núi cao lớn trập trùng nối đuôi nhau chạy về nơi xa tít tắp. Và cả những thửa ruộng rộng lớn, mướt mắt một màu xanh. Về đến trong làng, em được nhìn ngắm những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, khiêm tốn lẩn mình dưới bóng mát của những cây bưởi, cây khế. Nhìn đâu đâu cũng là một sắc xanh mát mẻ. Ra khỏi xe, hít một hơi thật sâu cho căng tràn lồng ngực. Em say mê cái hương ngòn ngọt của hương đồng gió nội, của trái cây chín vườn, của rơm rạ giòn tan. Những cảm giác tuyệt vời ấy, chỉ có vùng nông thôn mới có thể đem đến được. Em yêu lắm quê hương mộc mạc của mình.