Tự tình (bài II).

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Anh Thảo

Cảm nhận về hai câu thơ bài tự tình ( ko phải phân tích ). Mn ơi giúp mk vs ạ

nthv_.
18 tháng 9 2021 lúc 7:00

Hai câu nào bạn nhỉ??

minh nguyet
18 tháng 9 2021 lúc 9:16

Em tham khảo phần này nhé: (2 câu đề)

 

“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn

Trơ cái hồng nhan với nước non”

Âm hưởng của tiếng trống canh được đặt trong sự dồn dập, gấp gáp “trống canh dồn” cho thấy nữ sĩ cảm nhận sâu sắc bước đi không ngừng và vội vã của thời gian. Ở bài thơ “Tự tình I”, chúng ta cũng đã bắt gặp cảm thức về thời gian: “Tiếng gà văng vẳng gáy trên bom”. Từ “văng vẳng” được sử dụng để diễn tả rõ sự não nề, lo lắng trong tâm trạng. Đối với Hồ Xuân Hương, cảm nhận về bước đi của thời gian chính là sự rối bời trong tâm trạng.

Trong thời gian nghệ thuật đó, nữ sĩ cảm nhận rõ ràng sự bẽ bàng của phận mình: “Trơ cái hồng nhan với nước non”. Trong câu thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp đảo ngữ, từ “trơ” được đưa lên đầu câu có tác dụng nhấn mạnh. Xét về sắc thái ngữ nghĩa, “trơ” có nghĩa là tủi hổ, là bẽ bàng, cho thấy “bà Chúa thơ Nôm” đã ý thức sâu sắc bi kịch tình duyên của bản thân. Chúng ta cũng đã từng bắt gặp từ “trơ” với sắc thái tương tự khi Nguyễn Du viết về nàng Kiều: “Đuốc hoa để đó, mặc nàng nằm trơ” (“Truyện Kiều” - Nguyễn Du). Nhưng với Hồ Xuân Hương, bà không chỉ ý thức về duyên phận mà còn trực diện mỉa mai một cách thâm thúy và cay đắng. Hai chữ “hồng nhan” được đặt cạnh danh từ chỉ đơn vị “cái” gợi lên sự bạc bẽo, bất hạnh của kiếp phụ nữ.


Các câu hỏi tương tự
anh thư nguyen le
Xem chi tiết
Vũ Đức
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Đua
Xem chi tiết
Cường Huy
Xem chi tiết
Quỳnh Anh
Xem chi tiết
Hải Phạm
Xem chi tiết
Lê Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Thuỳ Mai
Xem chi tiết
tran huong
Xem chi tiết