Ôn tập cuối năm học Tiết 14

Bài luyện tập viết (SGK Cánh Diều - Tập 2 - Trang 124)

Hướng dẫn giải

Đề 1 trang 124 SGK Tiếng Việt 5 tập 2: Viết bài văn tả một ngày nắng đẹp.

Trả lời

Quê em ở vùng đồng bằng. Mùa hè là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa hè đến tự bao giờ mà rực rỡ đến thế! Mùa hè với ngập tràn những ngày nắng đẹp.Buổi sáng thức dậy, khí trời trong lành, mát mẻ, gió nhẹ thoảng lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng quê như bồng bềnh trong sương sớm. Ở phía Đông, mặt trời sáng rực, to như cái mâm khổng lồ, nấp sau hàng cây phía xa, toả ánh sáng lấp lánh nhiều màu rực rỡ. Mặt trời nhô lên từ từ, trên không, từng đám mây trắng trôi nhè nhẹ. Trên cánh đồng lúa đang thì con gái mơn mởn, ngả đầu vào nhau như trò chuyện. Đến gần trưa, mặt trời đã lên cao, ánh nắng mỗi lúc một gay gắt hơn. Những thửa ruộng lúc bấy giờ trông rộng ra như một tấm thảm xanh dưới ánh mặt trời. Trong các ao, hồ, đầm, hoa rau muống lấp lánh như ngời lên bởi ánh nắng tô thêm sắc màu. Màu tím của hoa cũng làm dịu đi cái nắng gay gắt này. Những mái nhà ngói đỏ như đỏ hơn dưới ánh nắng hè. Những chùm quả xoan vàng lịm. Cây sấu giờ cũng khoe sắc áo vàng cùng bạn. Hoa phượng khoe sắc thắm một góc trời trên các lối đi, trên cổng trường, góp phần tô thêm cho cảnh sắc mùa hè thèm rực rỡ. Vào hè, con người không còn cái cảm giác ấm áp của mùa xuân hay cảm giác héo tàn sắp bước vào mùa đông. Em yêu biết bao những ngày nắng đẹp quê em

Đề 2 trang 124 SGK Tiếng Việt 5 tập 2: Viết bài văn kể lại câu chuyện Chuỗi ngọc lam bằng lời của người chị cô bé Gioan.

Trả lời

Tối nay là lễ Nô-en. Em gái tôi có bé tên là Gioan cả chiều nay con bé cứ thập thò rồi chạy đi đâu một lúc lâu khi trở về mang theo một chiếc vòng ngọc tặng cho tôi. Tôi sững người khi thấy em gái đưa cho mình chiếc vòng ngọc quý giá đó vì tôi biết con bé không có đủ tiền để mua nó, tôi vội vã cầm chiếc vòng ngọc đến quán con bé đã mua với ý định sẽ trả lại cho họ. Nhưng khi tôi đến nơi được nghe câu chuyện của con bé qua lời kể của Pi-e anh chủ tiệm trang sức đó, tôi không còn thấy giận mà thấy thật sự xúc động trước tình cảm mà con bé đã dành cho mình. Còn xúc động hơn nữa khi được nghe câu chuyện của anh chủ và người vợ đã mất của anh, tôi rất cảm thông và chia sẻ. Pi-e đề nghị đưa tôi về nhà, tôi đã đồng ý và chúng tôi cùng nhau ra về trong đêm Nô-en đó.

(Trả lời bởi Người Già)
Thảo luận (1)