Cảm nhận của em về tâm trạng nhân vật ông Hai trong hai tình huống sau:
Tình huống thứ nhất, khi ông Hai nghe tin làng mình theo giặc: Ông Hai cúi gằm mặt mà đi. Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà. Về đến nhà, ông hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lén đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm chơi sụi với nhau. Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt Gian đấy ư ? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu…
Tình huống thứ hai, khi ông Hai nghe tin làng mình được cải chính: Ông Hai đi mãi đến sẩm tối mới về. Cái mặt buồn thỉu mọi ngày bỗng tươi vui, rạng rỡ hẳn lên. Mồm bỏm bẻm nhai trầu, cặp mắt hung hung đỏ, hấp háy… Vừa đến ngõ, ông lão đã lên tiếng : - Chúng mày đâu rồi, ra đây thầy chia quà nào. Lũ trẻ trong nhà ùa ra, ông lão rút vội cái gói bọc lá chuối khô cho con bé lớn: - Bánh rán đường đây, chia cho em mỗi đứa một cái. Dứt lời ông lão lại lật đật đi thẳng sang bên gian bác Thứ.
Xin bài văn hoàn chỉnh ạ
Cảm nhận của em về nhân vật ông Hai qua đoạn trích sau :
" Ông lão ôm thằng con út lên lòng ... ông cũng vợi đi được đôi phần "
[LÀM VĂN]
Câu 1 (3,0 điểm)
Đừng xấu hổ khi không biết, chi xấu hổ khi không học.
Hãy viết bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của em về ý kiến trên.
Câu 2 (5,0 điềm)
Cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích sau:
"Tưởng người dưới nguyệt chén đồng,
Tin sương luống những rày trông mai chờ.
Bên trời góc bể bơ vơ,
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai.
Xót người tựa cửa hôm mai,
Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?
Sân Lai cách mấy nắng mưa,
Có khi gốc tử đã vừa người ôm,"
(Trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, Truyện Kiều - Nguyễn Du, Ngữ văn 9, Tập một, NXB Giáo dục Việt Nam, 2012, tr.93 – 94)
Cảm nhận của em về nhân vật ông Hai trong đoạn trích sau:
Ông lão ôm thằng con út lên lòng, vỗ nhè nhẹ vào lưng nó, khẽ hỏi: - Húc kia! Thầy hỏi con nhé, con là con ai? - Là con thầy mấy lại con u. - Thế nhà con ở đâu? - Nhà ta ở làng Chợ Dầu. - Thế con có thích về làng chợ Dầu không? Thằng bé nép đầu vào ngực bố trả lời khe khẽ: - Có. Ông lão ôm khít thằng bé vào lòng, một lúc lâu ông lại hỏi: - À, thầy hỏi con nhé. Thế con ủng hộ ai? Thằng bé dơ tay lên, mạnh bạo và rành rọt: - Ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm! Nước mắt ông lão giàn ra, chảy ròng ròng trên hai má. Ông nói thủ thỉ: - Ừ đúng rồi, ủng hộ cụ Hồ con nhỉ. Mấy hôm nay ru rú ở xó nhà, những lúc buồn khổ quá chẳng biết nói cùng ai, ông lại thủ thỉ với con như vậy. Ông nói như để ngỏ lòng mình, như để mình lại minh oan cho mình nữa. Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông. Cái lòng bố con ông là như thế đấy, có bao giờ dám đơn sai. Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai: Mỗi lần nói ra được đôi câu như vậy nỗi khổ trong lòng ông cũng vơi đi được đôi phần.
Xin bài văn hoàn chỉnh ạ
Cảm nhận của em về nhân vật Phương Định qua đoạn trích sau :
"Bây giờ là buổi trưa ... có ngôi sao trên mũ "
Giúp mình vs ạ
Xin bài văn hoàn chỉnh ạ
Cảm nhận của em về nhân vật Phương Định qua đoạn trích sau :
"Bây giờ là buổi trưa ... có ngôi sao trên mũ "
Viết đoạn văn ( khoảng 5 đến 10 câu) nêu cảm nhận của em về một nhân vật trong các truyện trung đại đã học mà em ấn tượng nhất.
Viết mở bài, kết bài cho bài văn sau:
Cảm nhận về đoạn trích sau:
"Chàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ... mờ nhạt dần mà biến đi mất."
(Chuyện người con gái Nam Xương)
viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp của một số nhân vật trong các tác phẩm văn học trung đại Việt Nam đã học ở lớp 9.