Do khuấy, nên cục đường tan ra thành các hạt đường. Giữa các hạt đường có khoảng cách nên nước xen vào những khoảng cách này làm đường càng bị tan ra. Ngược lại các phân tử đường xen vào khoảng cách giữa các phân tử nước làm nước có vị ngọt.
Khi khuấy lên, các phân tử đường xen lẫn vào khoảng cách giữa các phân tử nước cũng như các phân tử nước xen vào khoảng cách giữa các phân tử đường.
vì các phân tử đường xen kẽ vào các phân tử nước nên ta thấy có vị ngọt
khi thả cục đường vào vả khuấy đều ta thấy đường tan hết và nước có vị ngọt là do giữa các phân tử đường và phân tử nước có khoảng cách nên các phân tử nước đã xen vào giữa phân tử đường (và ngược lại)-> tạo thành phân tử nước đường nên nước có vị ngọt