Hướng dẫn soạn bài Tìm hiểu đề và cách làm bài văn tự sự

Công Nhật
20 tháng 4 2021 lúc 17:57

Quê hương tươi đẹp trù phú biết bao khi có biết bao cảnh đẹp như cảnh cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, cảnh dòng sông hiền hòa thơ mộng,… Nhưng có lẽ quen thuộc và gần gũi nhất với em chính là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.

 

Mỗi ngày, chúng ta đều từ nhà đến trường và cũng lại trên con đường ấy từ trường về nhà. Nên từng cảnh vật, từng hàng cây, từng ngôi nhà luôn hiện lên trong tâm rí em một cách rất tự nhiên và gần gũi đến lạ. Con đường đi học đã gắn liền với tuổi thơ của tôi. Hàng sáng, mỗi khi ông mặt trời vén màn mây và tỏa ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi, tôi lại cùng đám bạn đi đến trường trên con đường làng quen thuộc. Con đường bây giờ đã được trải bê tông phẳng lì rộng khoảng ba mét chứ không còn bằng đất như hồi xưa nữa. Hai bên đường là hai rặng phi lao cao vun vút, xanh rì chạy dài tít tắp. Trên cành cây những chú chim chuyền từ cành này sang cành khác ca hót líu lo như tạo nên những bản nhạc không lời để đón chào một ngày mới bắt đầu. Ven đường cũng có những ngọn cỏ nghiêng mình rung rinh trước gió. Những giọt sương sớm còn đọng lại trên những tán lá được ánh nắng chiếu vào lấp lánh kim cương thật đẹp. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ. Nắng sớm và gió mát làm tâm hồn em cảm thấy thật dễ chịu và thư thái. Đi trên đường, ngắm nhìn cảnh đẹp của làng quê thật đẹp.Con đường làng mỗi lúc một đông hơn. Tiếng còi xe, tiếng nói tiếng cười của những tốp học sinh cũng đi học như em cười cười nói nói làm xao động cả một vùng không gian. Các bà, các mẹ xách làn đi chợ sớm. Vài bác nông dân cùng chú trâu đang thong thả đi làm đồng buổi sớm, họ hỏi thăm nhau về việc đồng áng, tin tưởng vào một vụ mùa bội thu với nhiều thắng lợi to lớn. Những ngôi nhà cao tầng hai bên đường mọc lên san sát. Mỗi ngôi nhà khoác một màu áo riêng tạo thành khung cảnh đầy sắc màu tựa bức tranh sơn dầu về hè phố. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Với em, con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày em bị điểm kém, con đường như dỗ dành em.

 

Em rất thích ngắm nhìn con đường làng quen thuộc từ nhà đến trường. Dù mai này có đi đâu xa, có thể đi trăm nẻo đường khác nhau nhưng hình ảnh về con đường làng vẫn là một phần kí ức không thể thiếu trong em.

 

 

 

 

Bình luận (0)
W-Wow
20 tháng 4 2021 lúc 17:59

Quê em là một làng cổ nằm giữa vùng đồng bằng trù phú của sông Hồng. Ngày ngày, bước chân em in dấu trên con đường làng quen thuộc. Vậy mà mùa gặt đến, em cảm thấy nó như thay đổi hẳn.

Đường làng em không rộng lắm nhưng lúc nào cũng phẳng phiu, sạch sẽ. Bà em kể rằng, lệ làng ngày xưa quy định cứ mỗi cô gái đi lấy chồng là phải nộp cheo cho làng hai trăm viên gạch để lát đường. Vì thế, con đường khá dài được lát bằng gạch son đều tăm tắp, trông như một dải lụa mềm mại uốn quanh thôn xóm. Ngày thường, không khí làng quê thật thanh bình, yên ả. Sáng sớm, bà con nông dân ra đồng làm việc. Người vác cày, dắt trâu, kẻ gánh phân, gánh mạ… đi trên đường làng. Mùa gặt tới, con đường như nhỏ lại. Từ sáng sớm đến chiều tối, lúc nào mặt đường cũng rậm rịch bước chân. Tiếng cười tiếng nói rộn rã, xôn xao. Xe cộ, gồng gánh nối tiếp nhau không dứt. Lúa gặt xong bó thành từng lượm, chất đầy trên các xe cải tiến kéo về làng. Hàng đoàn người kĩu kịt gánh lúa trên vai, mồ hôi ướt đẫm lưng áo bạc màu. Gương mặt các chị hồng lên, tươi rói dưới ánh nắng trưa. Trên sân phơi từng nhà, lúa chất thành từng đống lớn. Máy tuốt lúa chạy ầm ầm, thóc vàng bắn ra như mưa rào rồi được sàng sẩy thật sạch, đem phơi. Đường làng trải một lượt rơm mới vàng óng, thơm nồng, mùi vị quê hương quyến rũ, thật khó quên. Chúng em chạy nhảy tung tăng trên lớp thảm rơm êm ái. Em hít căng lồng ngực không khí thơm tho, trong lành của ngày mùa.

Những ngày thu hoạch khẩn trương, vất vả rồi cũng qua đi. Con đường trở lại quang đãng, yên ả. Màu gạch đỏ như son, hàng gạch chỉ viền hai bên nghiêng nghiêng thanh tú. Dường như sau những ngày chia sẻ nỗi cực nhọc, lo toan cùng với người, con đường giờ đây nằm duỗi dài thanh thản nghỉ ngơi. Chắc nó cũng rất vui trước một vụ mùa thắng lợi. Em thấy yêu mến và tự hào về con người cùng cảnh đẹp quê hương 

Bình luận (1)
NGUYỄN THỊ HẢI YẾN
20 tháng 4 2021 lúc 17:56

"Quê hương" hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, … nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường. Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm.

Đó là con đường rải đá răm như bao con đường khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi:-t. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược.

 

Bước ra cửa ngõ, con đường làng quen thuộc hiện ra trước mắt, luỹ tre xanh rì rào trong gió, ánh nắng ban mai chiếu xuống vệ cỏ làm cho những giọt sương trở nên long lanh, lộng lẫy như những viên kim cương đính trên thảm nhung xanh. Em lấy chân đạp trên cỏ, một cảm giác mát lạnh khoai khoái thấm vào chân. Phía dưới vệ cỏ là con mương đào dẫn nước vào cánh đồng đang giữa tuổi dậy thì. Khắp nơi một màu xanh bát ngát tràn đầy sức sống.

Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em đến trường cùng bà con đi làm, đi chợ…. ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau í ới, tiếng xe cộ cứ ồn ào suốt cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.

Với em, con đường đã quen thân từ khi cắp sách tới trường. Đi trên con đường mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng. Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.

Nguồn: https://baigiaihay.com/ta-con-duong-lang-que-em.html#ixzz6sZWVD2i6

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Trần Thị Thùy Linh
Xem chi tiết
Laville Venom
Xem chi tiết
Trịnh Thị Minh Ánh
Xem chi tiết
My Thảo
Xem chi tiết
Thúy Ngân
Xem chi tiết
Hoàng thúy hiền
Xem chi tiết
lê thị như ý
Xem chi tiết
Tran Hông
Xem chi tiết