Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 gần đến rồi, mìk gửi tặng các pạn bài cảm nghĩ này [mìk làm hổng hay cho lắm, mong mấy pạn thông cảm]:
Thầy, cô giáo là những người dạy dỗ em nên người, cho em biết những điều hay lẽ phải. Chính thầy cô đã đem đến cho em những tri thức, hiiểu biết, vốn văn hóa ứng xử trong cuộc sống. Thầy, cô đối với bản thân em như là người cha, người mẹ thứ hai của mình. Những người cha, người mẹ rất mẫu mực, luôn yêu thương con cái và muốn chúng sau này sẽ thành đạt. "Bao năm tháng trôi qua, bây giờ chúng đã thành công trên con đường đời, không biết chúng có còn nhớ ta không?". Đây là điều mà các thầy, các cô luôn đặt nó làm câu hỏi trong tâm trí của mình. Đây là điều khiến thầy cô phải buồn lòng nhất. Phải làm sao để chúng em luôn nhớ đến thầy, phải làm sao để chúng em luôn nghĩ về cô - những "người lái đò" đã đưa thế hệ trẻ chúng em "cập bến" tương lai...
Hay qá @Mai Thị Kim Liên! Đọc xong mún rơi nc mắt luôn !!!...