Hai câu thơ cuối cho thấy ở nơi sâu thẳm mịt mù khói sóng Bác cùng trung ương đảng họp bàn việc nước. Cuộc họp kết thúc vào lúc nửa đêm. Con thuyền trở về và trở đầy ánh trăng. Bài thơ được kết thúc bằng hình ảnh đẹp , tươi sáng. Hình ảnh này cho ta thấy Bác là người có phong thái ung dung , tinh thần lạc quan luôn tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước. Bài thơ kết hợp hài hoà giữa tình yêu quê hương và lòng yêu nước, giữa vẻ đẹp tâm hồn của người chiến sĩ và vẻ đẹp tâm hồn của người nghệ sĩ. Bài này mình học qua rồi nhé! Đừng bạn nào bảo mình chép mạng nhé!
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.
Trong hoàn cảnh khó khăn đó, Bác phải họp tổng kết việc kháng chiến trên dòng song trăng. Tuy là một cuộc họp quan trọng nhưng Bác vẫn không căng thẳng, vẫn ung dung, tự tại để cảm nhận nên cảnh trăng xuân tuyệt đẹp ở Việt Bắc vào đêm khuya:
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.Cuộc họp kết thúc vào lúc nửa đêm, khi về, chiếc thuyền nhỏ lướt nhẹ trên dòng song trăng, ánh trăng ngập tràn lòng thuyền. Một không gian bao la ngập tràn ánh trăng. Trước hoàn cảnh khó khăn như vậy mà Bác vẫn có thể sáng tác ra những vần thơ tuyệt cú như thế đủ để thấy phong thào ung dung, lạc quan của Bác.
Bài thơ vừa mang tính cổ điển, vừa mang tình thời đại, tính lịch sử. Tuy chỉ có bốn câu, mỗi câu bảy chữ nhưng bài thơ đã thể hiện hết tình cảm với thiên nhiên, tâm hồn nhạy cảm, lòng yêu nước sâu nặng, phong thài ung dung, lạc quan, cốt cách thi sĩ lồng trong tâm thế chiến sĩ của Chủ tịch Hồ Chí Minh – Vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta.