ko mún làm hay sao mà ko viết rõ, viết thế n~ ng` ko có sách vnen làm kiểu j ??
- Không sợ sai lầm và Đừng sợ vấp ngã đều là hai văn bản nghị luận chứng minh (tức là dùng lí lẽ, dẫn chứng chân thực đã được thừa nhận đế chứng tỏ một luận điểm mới là đáng tin cậy). Tuy vậy, cách lập luận của hai văn bản này có sự khác nhau như sau:
+ Ở văn bản Không sợ sai lầm, từ đầu đến cuối tác giả chủ yếu đưa ra lí lẽ đế phân tích, làm sáng tỏ luận điếm.
+ Còn ở Đừng sợ vấp ngã, tác giả đưa ra hàng loạt các dẫn chứng, đến cuối bài mới nêu bật lên luận điểm (tác giả lập luận theo cách quy nạp).
a) Luận điểm: Ko sợ sai lầm thì mới có thể làm chủ số phận của mình
Các câu văn thể hiện luận điểm đó:
+ Một người mà lúc nào cx sợ thất bại, làm ji cx sợ sai lầm là một người sợ hãi thuacwj tế, và suốt đời không thể tự lập được.
+ Nếu bạn sợ sai lầm thì bạn chẳng dám làm ji.
+ Thất bại là mẹ thành công.
+ Những người sáng suốt, dám làm, ko sợ sai lầm, mới là người làm chủ số phận của mình.
b) Luận cứ:
+ Ko thể có chuyện sống mà ko phạm chút sai lầm nào.
+ Sợ sai lầm thì sẽ ko dám làm ji và ko làm đc ji.
+ Sai llaamf đem đến bài học cho những người biết rút kinh nghiệm khi phạm sai lầm
a. Nhan đề Không sợ sai lầm chính là luận điểm chính của bài văn.
- Những câu văn mang luận điểm chính của bài văn trên.
Bạn ơi, nếu bạn muốn sống một đời mà không phạm chút sai lầm nào, làm gì được nấy, thì đó hoặc là bạn ảo tưởng, hoặc là bạn hèn nhát trước cuộc đời.
Sai lầm cũng có hai mặt. Tuy nó đem lại tổn thất, nhưng nó cũng đem đến bài học cho đời.
Thất bại là mẹ của thành công.
Những người sáng suốt dám làm, không sợ sai lầm, mới là người làm chủ số phận của mình.
b. Trong bài văn trên, để chứng minh luận điểm của mình, người viết đã đưa ra những luận cứ:
Không chịu mất thì cũng chẳng được gì: Một người mà lúc nào cũng sợ thất bại, làm gì cũng sợ sai lầm là một người sợ hãi thực tế, trốn tránh thực tế, và suốt đời không bao giờ có thể tự lập được. Bạn sợ sặc nước thì bạn không biết bơi; bạn sợ nói sai thì bạn không nói được ngoại ngữ!
Khó tránh được sai lầm trên con đường bước vào tương lai: Nếu bạn sợ sai thì bạn chẳng dám làm gì. Người khác bảo bạn sai chưa chắc bạn đã sai, vì tiêu chuẩn đúng sai khác nhau. Lúc đó bạn chớ ngừng tay, mà cứ tiếp tục làm, dù cho có gặp trắc trở. Thất bại là mẹ của thành công.
Không liều lĩnh, mù quáng, cố ý mà phạm sai lầm mà phải biết suy nghĩ, rút kinh nghiệm: Tất nhiên bạn không phải là người liều lĩnh, mù quáng, cố ý mà phạm sai lầm. Chẳng ai thích sai lầm cả. Có người phạm sai lầm thì chán nản. Có kẻ sai lầm rồi tiếp tục sai lầm thêm. Nhưng có người biết suy nghĩ, rút kinh nghiệm, tìm con đường khác để tiến lên.
c. Để lập luận chứng minh, trong bài Đừng sợ vấp ngã, người viết đã sử dụng lí lẽ và nhân chứng, còn ở bài Không sợ sai lầm người viết sử dụng lí lẽ và phân tích lí lẽ.