Giề hở : ) Miền Nam là 'gì' còn miền Bắc là 'chi'.
Giề hở : ) Miền Nam là 'gì' còn miền Bắc là 'chi'.
Cho đoạn văn:
"Tôi lắng nghe thấy hai tiếng cây phong rì rào,tim đập rộn ràng vì thảng thốt và vui sướng,rồi trong tiếng xào xạc không ngớt ấy.Tôi cố hình dung ra những miền xa lạ kia.Thuở ấy,có một điều tôi chưa hề nghĩ đến: Ai là người trồng hai cây phong trên đồi này?Người vô danh ấy đã có những ước mơ gì khi vùi 2 gốc cây xuống đất,người ấy đã ấp ủ những niềm hy vọng gì khi vun xớt chúng nơi đây,trên đỉnh đồi cao này?
Quả đồi có hai cây phong ấy, không biết vì sao ở làng tôi người ta gọi là "Trường Duy-sen"
Câu hỏi: Qua đoạn trích trên, em hãy viết một đoạn văn ngắn (7-10) trình bày suy nghĩ ước mơ, hi vọng của thầy cô đối với các em học sinh
Phong cách văn chương của Nam Cao là j v
Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:
Tôi trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải thiều này lắng nghe hoa vải nở […].
Giấc ngủ nơi miền đồi đến nhẹ nhàng và dịu ngọt hương hoa. Tôi tỉnh dậy trước bình minh khi tiếng gà gáy vang, vỗ cánh phành phạch nhẩy từ những cành vải xuống. Bước ra sân nhà, phía trước tôi là sắc hoa ngàn ngạt như một dòng sữa chảy dài dưới ánh nắng. Hoa vải đã nở. Từng chùm hoa li ti, hân hoan kết lại với nhau thành dải đăng ten phủ lên khắp đồi cây. Hơi đất đồi sỏi cũng được ướp vào hương hoa vải, hòa quyện vào nhau tạo nên không gian bạt ngàn, trong lành trước những giọt sương còn vương trên nhánh cỏ may… Đừng dại dột chạy nhảy vô tư vào đồi vải bạt ngàn ấy. Với miền hoa của giấc mơ ngào ngạt này, chủ vườn đã gọi đàn ong yêu về thụ phấn cho vải và hút mật. Bao cánh ong vo ve thành bản hợp xướng cổ súy cho những cánh hoa nở rộn rã với đất trời.
a. phân tích cấu tạo ngữ pháp của câu :Tôi tỉnh dậy trước bình minh khi tiếng gà gáy vang, vỗ cánh phành phạch nhẩy từ những cành vải xuống
b. nêu công dụng của dấu ngoặc đơn và dấu 2 chấm trong đoạn văn trên
có bạn nào có ma trận đề môn ngữ văn, môn tiếng anh lớp 8 kì 1 ở tỉnh Quảng Nam ko cho mình xin với. thanks các bạn nha
xác định câu ghép trong văn bản sau:
Làng tôi không thiếu gì các loại cây nhưng hai cây phong này khác hẳn– chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm chúng cũng nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thủy triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại thở dài một lượt như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực