Gợi ý cho bạn đoạn văn sau ạ:
Nếu có ai hỏi rằng trong cuộc đời của tôi, điều gì làm tôi hối hận nhất thì tôi sẽ cúi đầu mà trả lời rằng việc tôi hối hận nhất là hiểu nhầm người vợ của tôi và khiến cô ấy phải chết. Tôi là Trương Sinh, sinh ra trong một hoàn cảnh đất nước có chiến tranh tôi phải tòng quân đi lính như biết bao chàng trai khác. Trước khi đi lính mẹ tôi cưới cho tôi một người con gái rất xinh đẹp lại nết na. Đó là người vợ của tôi sau này. Trong khoảng thời gian chưa ra trận tôi và cô ấy đã có với nhau một mầm sống. Tôi ở chiến trận trải qua biết bao nhiêu gian khổ, đã có biết bao nhiêu người ngã xuống. Tôi từng chứng kiến biết bao nhiêu cái chết thương tâm, chết không nhắm mắt. Mỗi lúc như thế nghĩ về gia đình tôi lại có động lực để vượt qua tất cả để trở về với họ. Ngày tôi trở về tôi được tin mẹ tôi đã mất vì quá thương nhớ tôi. Tôi là người con duy nhất mà mẹ tôi có, cha mất sớm mẹ nuôi bằng chính sức lực của mình không có ai giúp đỡ. Mẹ xót tôi nơi chiến trận, nghĩ mà tôi không kìm được nước mắt. Dẫu sao giờ đây ông trời đã bù đắp cho tôi bằng một cậu con trai vô cùng dễ thương, một người vợ ngày đêm chung thủy đợi tôi về. Những tưởng hạnh phúc, thế nhưng đứa bé không gọi tôi là cha, nó không nhận tôi. Nó nói ba nó thường đến lúc khuya. Tôi tức giận lắm, hóa ra vợ tôi không chung thủy như tôi nghĩ. Trong cơn nóng giận tôi đã đánh cô ấy và đuổi ra khỏi nhà. Đêm đến tôi bế đứa con, bỗng nhiên nó chỉ vào cái bóng của tôi trên tường mà nói rằng đó là ba nó. Người tôi như điêu đứng, tôi hiểu ra sự tình, tôi chạy đi tìm vợ mình nhưng không thấy. Rồi nghe tin cô ấy đã tự sát, nhảy xuống sông. Lúc ấy, tôi bàng hoàng hoang mang không thể chấp nhận sự thật đau buồn này. Tôi hối hận lắm, tôi vô cùng ân hận với việc làm của mình. Bây giờ thì người mà tôi thương yêu đã mất đi thật rồi, tôi sẽ nhớ mãi cái sự ngu đần này của mình đến suốt đời. Cả đời này của tôi sẽ không cưới thêm một ai nữa để chuộc lại lỗi lầm của mình - dù chỉ được một phần nào đó thôi!.
Gợi ý cho em các ý để em viết nhé:
Mở bài: Giới thiệu về nhân vật mình nhập vai (Ví dụ: Xin chào mng, tôi là Trương Sinh- một người chồng, người cha chưa tốt dẫn đến bi kịch của gia đình. Trong suốt thời gian vừa rồi, tôi đã rất ân hận, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện của gia đình tôi)
Thân bài:
+ Trước khi đi lính:
TS tự giới thiệu về lai lịch của mình (Quê quán, gia cảnh...)
Vì sao lại lấy VN làm vợ? (Vì mến mộ tư dung, nhan sắc, phẩm chất...)
Nhận xét của TS về VN (Ví dụ: Tôi thấy vợ tôi là một người phụ nữ hiền lành, xinh đẹp, hiếu thảo và rất biết quan tâm chồng...)
+ Khi đi lính:
Nói về hoàn cảnh của mình (Phải đi lính, để lại mẹ già, VN đang mang thai để lên đường...)
Nói về vợ khi mình đi vắng (Phải chăm mẹ già, nuôi con 1 mình, vẫn giữ gìn phẩm hạnh...)
+ Khi trở về:
Mẹ già đã mất, con không nhận cha
Con chỉ ''cái bóng'' trên tường, hàm hồ không nghe chuyện
Nghi ngờ vợ không trung thủy, trách mắng vợ mặc người khác khuyên ngăn (Lấy dẫn chứng trong SGK)
Vợ phải tự vẫn để bảo toàn khí tiết
Sau khi biết hết sự thật, tỉnh ngộ, biết mọi chuyện đã muộn.
Lập đàn cầu siêu, giải oan cho vợ, nhưng vợ mãi mãi ko trở về được nữa.
Cảm xúc của nhân vật:
+ Có lỗi với mẹ, với vợ, với con. Mong vợ được trở về.
+ Trách bản thân hồ đồ, dại dột
+ Mong muốn ngược thời gian để rút lại lời nói của mình, bù đắp, yêu thương vợ hơn.
+ Khuyên mọi người nên biết suy nghĩ, xem xét kĩ mọi việc trước khi nói ra.
...
Kết bài.
Bày tỏ một lần nữa bày tỏ niềm hối hận của bản thân.
_mingnguyet.hoc24_