Đôi khi, một lời khen ngợi, động viên được nói ra đúng lúc có tác động phi thường mà ngay chính bản thân người tạo ra lời khen ấy cũng không ngờ đến.
Một cậu bé khác ở Luân Đôn làm nhân viên trong một cửa hàng bán thực phẩm khô. Cậu phải thức dậy lúc năm giờ sáng dọn dẹp của hàng, làm việc vất vả suốt mười bốn giờ trong ngày. Đây là công việc thuần túy chân tay và cậu ghét nó. Sau hai năm, cậu không thể nào chịu đựng được nữa. Một buổi sáng thức dậy, không đợi ăn sáng, cậu cuốc bộ mười lăm dặm đi tìm mẹ. Lúc đó đang giúp việc cho một gia đình giàu có, để nói lên suy nghĩ của mình. Sau đó, cậu viết một bức thư dài cho thầy giáo cũ của cậu, tâm sự rằng mình rất đau khổ, không muốn sỗng nữa. Người thầy an ủi và khuyến khích cậu, cam đoan rằng cậu thực sự thông minh và thích hợp cho những công việc còn tốt hơn thế. Ông sẵn sàng tìm cho cậu một chân giáo viên ở làng.
Người thầy đã thực hiện một nghĩa cử cao đẹp cho cậu học trò của mình. Lời động viên đúng lúc của ông thay đổi cả tương lai cậu bé. Người thầy này đã góp phần tạo nên một nhân cách đặc biệt trong lịch sử văn học Anh. Bởi vì ngay sau đó, cậu bắt đầu viết và nhanh chóng trở thành tác giả của vô số những tác phẩm bán chạy nhất nước Anh, kiếm trên một triệu đô-la bằng ngòi bút của mình.Đó là H.G.Wells.
a)đoạn văn trên sử dụng phong cách ngôn ngữ nào?
b)hãy đặt tiêu đề cho đoạn văn trên
c)vì sao cậu bé trong đoạn văn trên từ chỗ”đau khổ”,”không muốn sống nữa” sau đó lại trở thành người có ích cho xã hội?
d) thông điệp nào có ý nghĩa nhất đối với anh chị?
1. Phong cách ngôn ngữ nghệ thuật.
2. Lời khen tạo thành một nhân tài.
3. Vì cậu bé được khen ngợi đúng lúc về tài năng của mình và đã nỗ lực để chứng minh tài năng đó.
4. Bài học: Mỗi người có một khả năng -> Hãy khích lệ để khả năng đó được phát lộ.