- Bụng :bộ phận cơ thể người hoặc động vật, chứa ruột, dạ dày, v.v.
- Ngọn : phần trên cùng của cây, là phần cao nhất và có hình nón, đối lập với gốc
- Mũi : bộ phận nhô lên ở giữa mặt người và động vật có xương sống, dùng để thở và ngửi
Đặt câu :
- Mấy ngày nay , anh ta chưa có hột cơm nào vào bụng.
- Anh ta trèo lên tận ngọn cây .
- Cô ấy bị ngạt mũi
- Mũi :
+ Nghĩa gốc: Phần nhô cao theo trục dọc của mặt, giữa trán và môi trên, trong đó có phần phía trước của hai lỗ vừa để thở, vừa là bộ phận của cơ quan khứu giác. Ví dụ: mũi lõ, mũi tẹt, sổ mũi, khịt mũi,…
+ Các trường hợp chuyển nghĩa thường gặp: Phần nhọn hoặc nhọn và sắc ở đầu một vật (mũi kim, mũi kéo, mũi dao). Phần đất nhọn nhô ra biển, sông (mũi Cà Mau, mũi đất). Hướng triển khai lực lượng, phần lực lượng quân đội tiến lên trước (cánh quân chia thành ba mũi, mũi quân thọc sâu vào lòng địch).(…)
- Bụng : Từ bụng được nói đến với hai ý nghĩa: chỉ
“bộ phận cơ thể người hoặc động vật chứa ruột và dạ dày”(1);
“biểu tượng của ý nghĩ sâu kín, không bộc lộ ra, đối với người, với việc nói chung”(2)
Nhưng từ bụng còn có thể được nói đến với ý nghĩa: chỉ bộ phận phình to ở giữa của một số sự vật(3).
- Ăn cho ấm bụng thuộc nghĩa (1);
Anh ấy tốt bụng thuộc nghĩa (2);
Chạy nhiều, bụng chân rất săn chắc thuộc nghĩa (3).