Bài học về việc vay mượn - cải biến - sáng tạo trong truyện truyền kì thời trung đại:
1. Tính kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại:
-Truyện truyền kì vay mượn nhiều yếu tố từ văn học dân gian, Phật giáo, Nho giáo và văn học Trung Quốc.
-Tuy nhiên, các tác giả không sao chép nguyên bản mà đã cải biến và sáng tạo để phù hợp với bối cảnh xã hội và quan niệm thẩm mỹ của thời đại.
2. Tính hư cấu và hiện thực đan xen:
-Truyện truyền kì sử dụng nhiều yếu tố hoang đường, kì ảo để thể hiện hiện thực đời sống xã hội.
-Các yếu tố hư cấu được sáng tạo dựa trên nền tảng hiện thực, góp phần thể hiện quan niệm về con người và cuộc sống của người xưa.
3. Tính nhân đạo sâu sắc:
-Truyện truyền kì thể hiện sự quan tâm, đồng cảm với những số phận bất hạnh, đề cao giá trị con người.
-Các tác giả sáng tạo nên những hình tượng nhân vật mang tính biểu tượng cho những phẩm chất tốt đẹp.
4. Phong cách nghệ thuật độc đáo:
-Truyện truyền kì sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh, thể hiện sự kết hợp giữa ngôn ngữ văn học và ngôn ngữ dân gian.
-Các tác giả sáng tạo những hình ảnh, chi tiết, mô típ mang đậm dấu ấn cá nhân.
-Hiểu được những đặc điểm nổi bật này giúp chúng ta đánh giá cao giá trị của truyện truyền kì thời trung đại, đồng thời học hỏi cách vay mượn, cải biến và sáng tạo trong các lĩnh vực khác nhau.
-Ngoài ra, bài học về vay mượn, cải biến, sáng tạo còn cho ta thấy:
+Khả năng tiếp thu và sáng tạo của văn học Việt Nam trong quá trình phát triển.
+Năng lực tư duy độc lập, sáng tạo của các tác giả thời trung đại.
+Giá trị nhân văn sâu sắc và ý nghĩa hiện thực của truyện truyền kì.
-Kết luận:
Vay mượn - cải biến - sáng tạo là những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên đặc điểm nổi bật của truyện truyền kì thời trung đại. Hiểu được những yếu tố này giúp chúng ta đánh giá cao giá trị nghệ thuật và giá trị tư tưởng của thể loại này.