Cho mình hỏi là Mình thấy mấy cái tên của mấy bạn có chữ CTV màu xanh. mình thấy nhiều bạn có lắm. vậy làm sao hay z. ai biết chỉ cho mk với
Hoặc là mấy cái đó là của mấy thầy cô trong Học 24h
Chứng minh sự giàu đẹp của Tiếng Việt
(chỉ rõ cho mình mấy cái luận điểm)
Nhận xét về bài thơ Rằm Tháng Giêng,có ý kiến cho rằng"bài thơ là một sự hài hòa tuyệt đẹp".Hãy làm sáng tỏ ý kiến trên(Làm hộ mình 2 bước là tìm hiểu đề và tìm ý nhé)
2 bài thơ cảnh khuya và rằm tháng riêng đều miêu tả ánh trăng ở chiến khu việt bắc em hãy chép lại chính xác những câu có hình ảnh trăng trong 2 bài cho biết cảnh trăng ở mỗi bài có nét đẹp riêng như thế naò
làm hộ mik nha mik đang càn gấp
Đơn giản là ảnh fake mà nếu muốn nổi tiếng thì lên Facebook nhé bạn! Đây là nơi để học chứ không phải nơi giao tiếp ảnh.
Xin lỗi mấy bạn nhưng nhiều ảnh fake tự nhận ảnh của mình nên đành nói lên đây.
giải thích câu sau của BÁC HỒ
"Mùa xuân là tết trồng cây
Làm cho đất nước càng ngày càng xuân"
làm hộ mình nhé ai làm được mình tick cho
Có ý kiến cho rằng cô hàng xóm xinh xinh áo quần gọn gẽ với cái dấu hiệu đặc biệt là cái đòn gánh hai đầu cong vút lên như chiếc thuyền rồng là miêu tả vẻ đẹp của người làm cốm.Ý kiến của em như thế nào?
GIÚP MIK VS
Nhờ mọi người làm cho mk bài này với:
Phân tích vẻ đẹp của cách so sánh ngôn ngữ, hình ảnh, biện pháp tu từ trong đoạn thơ sau:
Tiếng gà trưa!
Ổ rơm hông những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng
Cảm ơn các bạn!!!
Không thích dài thì viết bài này nhé Vũ Kánh Linh
Thời thơ ấu khi còn học ở tiểu học, đấy chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con người. Khi nhớ đến những kỉ niệm ấy, trong tôi lại hiện hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà tôi yêu quý và kính trọng nhất, loài cây mà đã gắng bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với một cái tên thân thương cây “ hoa học trò”.
Nhìn từ xa, cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù to tướng che mưa nắng. Mỗi khi tôi đi học về, tôi đều đứng nép vào chiếc dù ấy chời ba má dẫn về. Cây đứng cao khoảng năm sáu mét, nó xoè ra những vòm lá cao hơn nóc trường làm cho người nhìn vào liên tưởng tới hình ảnh gà mẹ dang rộng đôi cánh ôm ấp đàn gà con. Càng tới gần, tôi lại được thưởng thức cái không khí trong lành, cái màu xanh mươn mướt của cây xanh. Bên dưới, chim muôn tha hồ làm tổ, chúng chuyền từ cành này sang cành khác trông thật ngộ nghĩnh. Dưới bóng mát của cây cũng là điểm hẹn của chúng tôi những ngày trưa hanh nắng.
Vào những giờ ra chơi, tôi đều ngồi dưới góc phượng, ngồi ôn lại bài hoặc kể cho phượng nghe về những chuyện vui hoặc buồn. Tôi cũng không hiểu sao, trong những lúc này tôi cảm nhận như tiếng của phượng thì thầm bên tai để an ủi hoặc vui mừng cùng tôi.
Khi những búp hoa phượng gần nở, cũng là lúc báo hiệu cho chúng tôi mùa thi sắp đến. Cây phượng như vui vẻ khi thấy những đứa học trò của nó chăm chỉ học hành nhưng nó cũng không thể giấu kín về tâm trạng khi sắp phải chia tay chúng tôi. Ba ngày…Hai ngày… Một ngày… Thôi rồi bây giờ là ngày cuối cùng của chúng tôi đến lớp. Hoa cứ nở, cứ rơi, rơi lên tóc, rơi trên vai mỗi người như đang gửi một kỉ niệm đặc biệt cho mỗi cô cậu học trò.
Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này. Phượng đẹp nhưng chẳng ai ngắm nhìn nó. Chỉ còn một mình nó trong theo hình bóng của mỗi học sinh. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỉ niệm buồn vui dưới góc phượng. Dù đi đâu, ở đâu tôi sẽ mãi luôn nhớ về ngôi trường này, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu.