Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Khánh Hòa , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 32
Số lượng câu trả lời 4397
Điểm GP 244
Điểm SP 5953

Người theo dõi (187)

Thư Hồ
Lê Minh Châu
cần gấp
quốc nguyễn
Huy Jenify

Đang theo dõi (39)

minh nguyet
Minh Hiếu
Minh Nhân
htfziang
Sunn

Câu trả lời:

Tham khảo

Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học. Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này... Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các bạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to "Cho tôi chơi với!" Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng nép một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này. Tuy bây giờ đã học cấp III nhưng kỷ niệm trong sáng hồn nhiên ấy tôi vẫn nhớ. Nhớ đến để thấy thời tiểu học đẹp đẽ làm sao và đó sẽ là kỷ niệm theo tôi trong suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.

Câu trả lời:

Tham khảo

Hiện nay an toàn giao thông đang là một trong những vấn đề lớn được cả xã hội quan tâm. Những khẩu ngữ như: An toàn là bạn, tai nạn là thù”, An toàn giao thông là hạnh phúc cho mọi nhà”… được giăng lên ở khắp các nẻo đường. Nó như một lời nhắc nhở cũng là lời cảnh báo những người đang tham gia giao thông hãy chấp hành nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để đem lại an toàn cho mình và hạnh phúc cho gia đình. Thế nhưng số vụ tai nạn giao thông hằng năm vẫn không hề suy giảm, ngược lại còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm Việt Nam có tới gần một ngàn vụ tai nạn giao thông. Trong vòng 10 năm qua, số vụ tai nạn giao thông đã tăng gấp 4 lần. Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ sự thiếu hiểu biết về Luật Giao thông. Đã đến lúc chúng ta cần đưa ra những biện pháp hữu hiệu và sáng tạo hơn, chủ động và tích cực hơn để giáo dục lớp trẻ ý thức chấp hành pháp luật khi tham gia giao thông. Trách nhiệm này thuộc về nhà trường, gia đình và toàn xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng dạy: Người có đức mà không có tài làm việc gì cũng khó nhưng có tài mà không có đức thì cũng vô dụng”. Chính vì vậy, chúng ta cần quan tâm hơn nữa đến giáo dục đạo đức cho học sinh, sinh viên, mà trước hết là giáo dục ý thức công dân. Chấn chỉnh giao thông học đường không chỉ góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông, mà quan trọng hơn là giáo dục ý thức pháp luật cho thế hệ tương lai. Tuổi trẻ chúng ta mầm sống của đất nước, là nguồn nhân lực dồi dào phát triển đất nước. Các bạn trẻ hãy ý thức rằng: "Tử thần không ở đâu xa, mà ở cạnh bên bạn trên từng cây số " Hãy quý trọng mạng sống bản thân cũng như tôn trọng sinh mạng người khác.

Câu trả lời:

Tham khảo

Kết thúc truyện ngắn Chuyện người con gái Nam Xương, khi Trương Sinh lập đàn giải oan bên bến sông Hoàng Giang, Vũ Nương đã trở về ngồi trên chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, lúc ẩn, lúc hiện và nói lời tạ từ với Trương Sinh: “Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa”. Sự trở về “uy nghi, rực rỡ” nhưng chỉ trong chốc lát ấy đã giúp Vũ Nương giải oan, tạo nên kết thúc phần nào có hậu cho tác phẩm, thể hiện ước muốn ngàn đời của nhân dân ta về sự công bằng, “ở hiền gặp lành”. Tuy nhiên tính bi kịch của tác phẩm không vì thế mà giảm đi. Lời nói của Vũ Nương rằng chẳng thể trở về nhân gian được nữa thể hiện sự tuyệt vọng, bất lực trước thực tại. Lời nói của nàng có ý nghĩa tố cáo xã hội phong kiến xã hội bất công, không có chỗ cho những người phụ nữ như nàng, không thể mang lại hạnh phúc cho nàng. Vũ Nương mãi mãi chẳng thể trở về, bé Đản mãi mãi là một em bé mồ côi. Nỗi oan dù đã được hóa giải nhưng hạnh phúc gia đình thì không thể làm lại. Hành động dứt áo ra đi của Vũ Nương biểu hiện thái độ phủ định cõi trần thế với những bất công mà ở đó người phụ nữ không có hạnh phúc. Tính bi kịch của truyện vẫn tiềm ẩn ở ngay trong cái kết lung linh kỳ ảo này.

 

 

Câu trả lời:

Tham khảo

Xã hội ngày càng phát triển. Giữa những bạn trẻ ngày nay, thói quen sống ảo trở nên phổ biến. Đây là một vấn đề nhạy cảm mà mỗi người chúng ta, đặc biệt là giới trẻ cần suy ngẫm

Trong giới trẻ hiện nay, thói quen sống ảo dường như rất nghiêm trọng. Đó là những mối tình ảo, các mối quan hệ ảo theo kiểu ngôn tình hay ảo tưởng về sức mạnh bản thân. Để gây sự chú ý cho nhiều người, các bạn trẻ đã chìm đắm trong cuộc sống ảo với những trò lố khoe tiền, đồ hiệu, các bức ảnh nóng lên các trang mạng xã hội.

Có rất nhiều câu hỏi được đặt ra xoay quanh vấn đề này. Đâu là lý do mà thói quen sống ảo trói buộc chúng ta đến vậy? Theo quan điểm của tôi, giới trẻ thường có những suy nghĩ bốc đồng. Họ không chịu suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra quyết định. Chỉ một lời chỉ trích từ bố mẹ, thầy cô cũng có thể khiến thế giới của bản thân họ sụp đổ. Và thế giới ảo là sẽ là nơi cho những tâm hồn yếu đuối tìm đến. Hơn nữa, sự bùng nổ của công nghệ thông tin cùng các trang mạng xã hội như Facebook, Instagram, Youtube, là nguyên nhân rất quan trọng. Thay vì giao tiếp với những người khác, tham gia các hoạt động thực tế ngoài cuộc sống, họ chia sẻ những suy nghĩ, bức ảnh lên Facebook và đo lường sự nổi tiếng bằng số lượng thích và chia sẻ. Thiếu sự quan tâm, quản lý và giáo dục từ gia đình, nhà trường cũng là một nhân tố. Bố mẹ và thầy cô giáo nên dành nhiều thời gian để nói chuyện với con mình hơn.

Cuộc sống ảo dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Nó không chỉ ảnh hưởng tới sức khỏe mà còn ảnh hưởng tới kết quả học tập. Mọi người cũng không mấy thiện cảm với những bạn trẻ sống ảo. Hơn thế nữa, thói quen sống ảo nếu không được kiểm soát sẽ tác động tới tâm lý và nhân cách như chứng rối loạn tâm lý, sống hoang tưởng, lo âu hay trầm cảm.

Tuổi trẻ là quãng thời gian tuyệt đẹp cho chúng ta mơ ước, học hỏi và trải nghiệm. Hãy tắt điện thoại, máy tính và mở lòng mình ra, bạn sẽ thấy cuộc sống ngoài kia thú vị đến nhường nào. Hãy nhớ: “Càng dành nhiều để lên mạng, thời gian cho cuộc sống thật sự càng ít”.