Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
“Mỗi người đều có một ước mơ riêng cho mình. Mơ ước khiến chúng ta trở nên năng động sáng tạo. Nhưng chỉ mơ thôi thì chưa đủ. Ước mơ chỉ trở nên hiện thực khi đi kèm với hành động và nỗ lực thực hiện ước mơ. Thiếu vắng ước mơ, chúng ta chỉ sống mà chẳng chút hi vọng. Tôi vẫn tin vào những câu chuyện cổ tích nơi mà lòng kiển nhẫn, ý chí bền bỉ sẽ được đền đáp. Hãy tự tin bước trên con đường mơ ước.”
( Trích Quà tặng cuộc sống )
a)Nêu nội dung của đoạn văn trên.
b)Em hãy tìm một câu rút gọn và cho biết rút gọn thành phần nào trong câu? Hãy khôi phục thành phần được rút gọn?c)Từ nội dung đoạn văn, hãy viết vài câu nói về ước mơ của em trong hiện tại hoặc tương lai? (diễn đạt 3-4 câu)
Câu 3: Hãy viết đoạn văn 7-8 câu trình bày suy nghĩ của em về nhận định: “ Những gì ta biết ngày hôm nay sẽ lỗi thời vào ngày hôm sau. Nếu chúng ta ngừng học thì chúng ta ngừng phát triển” (Dorothy Billington)
Câu 4: Em hãy viết đoạn văn ngắn khoảng 6-8 câu nêu suy nghĩ của em về câu nói “ Thành công không phải là đích đến cuối cùng, thất bại cũng chẳng phải vực sâu thăm thẳm, đó chỉ là động lực để bạn vững vàng hơn trên con đường sắp bước.”
Món hời với người nghèo
Một cô gái hỏi ông lão bán trứng: “Bao nhiêu tiền một quả trứng vậy ông?”
Ông lão trả lời: “Một đô hai quả thưa cô”.
Cô gái đáp: “Bán cho tôi một đô bốn quả, nếu không tôi không mua nữa”.
Ông lão: “Được thôi, cô lấy đi, đây là khởi đầu tốt vì có lẽ tôi sẽ chẳng bán được gì trong ngày hôm nay”.
Cô gái lấy trứng rồi hãnh diện bước đi. Cô cảm thấy mình đã trả được một món hời và đến một nhà hàng sang trọng gặp bạn bè. Ở đó, cô cùng các bạn ăn bất cứ thứ gì họ muốn. Tàn tiệc, hóa đơn của của họ lên tới 420 đô la. Cô gái liền đưa 500 đô và không cần lấy tiền thừa lại.
Sự việc có vẻ giản đơn nhưng lại thật đau khổ đối với ông lão bán trứng.
a.Hãy nêu nội dung của câu chuyện trên
b.Xác định một trạng ngữ và nêu ý nghĩa của trạng ngữ đó.
c. Từ câu chuyện trên, em có suy nghĩ gì về câu nói “Nhiều người trong chúng ta luôn hào phóng với những người giàu có, mà lại quên đi tình người với những người khốn khổ”.( Trình bày từ 3-4 câu)
Câu 2 : Trong những ngày qua, báo Tuổi trẻ online đã đăng tải nhiều tin như : “Cậu bé Andy Đào Nguyên (11 tuổi) quyết định lấy số tiền lì xì 10 triệu đồng đưa mẹ để mua khẩu trang y tế phát miễn phí cho người dân” hay cô bé Nguyễn Ngọc Trinh( HS lớp 4 trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm - Hà Nội) viết thư cho Thủ tướng Chính phủ bày tỏ ước muốn góp số tiền lì xì để mua khẩu trang và nước rửa tay phục vụ mọi người chống dịch…
Những thông tin trên gợi cho em suy nghĩ gì? Hãy trình bày suy nghĩ của em bằng đoạn văn 6-8 câu.
Câu 2: Đọc phần trích sau và trả lời câu hỏi bên dưới:
[…] Thấm thoắt mà đã sáu năm trôi qua kể từ ngày biết được con mắc chứng tự kỷ với bao nhiêu nhọc nhằn, đắng cay để rồi một ngày ba mẹ bắt được giấc mơ giữa đời thật khi con nhảy chân sáo bước ra từ phòng thi toán Violympic với gương mặt rạng ngời và thông báo cho ba “con được 300 điểm, thời gian 26 phút”. Một lần nữa tai ba lại ù đi, nước mắt chực trào ra vì sung sướng. Con đã chiến thắng, con đã mở được cách cửa của định kiến cho rằng tự kỷ là thần kinh, là dở hơi, là vô phương cứu chữa, là bỏ đi.
Không điều gì là không thể nếu chúng ta nỗ lực. Giờ đây con chỉ còn những khác biệt thi thoảng những người bình thường cũng có những khác biệt, ba mong rằng xã hội sẽ dang tay ra với con, sẽ cảm thông, chấp nhận con và những người đặc biệt như con.
Con trai yêu quý của ba. Chúng ta đã chiến thắng bước đầu để khẳng định rằng một trẻ tự kỷ nặng có thể hòa nhập được với cộng đồng nhưng hành trình của chúng ta còn rất dài và gian nan. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt lên số phận mình, con trai nhé. […] (Thư gửi con trai – Đánh thức ban mai, Nguyễn Thị Việt Hà)
a. Em hãy cho biết nội dung phần trích trên?
b. Tìm một cặp từ đồng nghĩa trong đoạn trích trên; Xác định từ trái nghĩa với từ “chiến thắng” , “sung sướng”
c. Em có đồng ý với nhận định “Không điều gì là không thể nếu chúng ta nỗ lực” ? Hãy viết một đoạn văn (từ 3-4 dòng) nêu suy nghĩ của em.