Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người - đâu phải nhân gian
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
(Trích Tiếng ru – Tố Hữu; In trong tập Gió lộng; NXB Văn học - 1961)
Câu 1: Nêu phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn thơ?
Câu 2: Đoạn thơ đề cập đến nội dung gì?
Câu 3: Chỉ ra và nêu hiệu quả của hai biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ: Con ong làm mật, yêu hoa/Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
Câu 4: Ghi lại cảm xúc của anh/chị về hai câu thơ: Con người muốn sống, con ơi/Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Bài 1: Cho góc xOy = 1200 ở phía ngoài của góc vẽ hai tia OC và OD sao cho cho OD vuông góc với Ox ,OC vuông góc với Oy .gọi OM và ON lần lượt là tia phân giác của góc xOy , DOC. Gọi Oy’ là tia đối của tia Oy .Chứng minh
a)Ox là tia phân giác của góc y’OM
b)Tia Oy’ nằm giữa hai tia Ox và OD
c)Tính góc MOC biết Góc MON =1800
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm cằn cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
a)Phương thức biểu đạt chính đoạn thơ là gì?Đoạn thơ được viết theo thể thơ nào?
b)Trong các từ: "khóc lóc, hốt hoảng, bơ vơ, cằn cỗi" từ nào là từ ghép,từ nào là từ láy?
c)Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ có trong hai câu thơ sau:
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
d)Viết đoạn văn(khoảng 5-7 câu) nêu cảm nhận của em về nội dung của hai câu thơ sau:
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm cằn cỗi
CÂY DỪA
“Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.
Đêm hè hoa nở cùng sao,
Tàu dừa - chiếc lược chải vào mây xanh,
Ai mang nước ngọt, nước lành,
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa,
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo.
Trời trong đầy tiếng rì rào,
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra.
Đứng canh trời đất bao la,
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.”
(Trần Đăng Khoa, “Góc sân và khoảng trời”)
Câu 1. Xác định những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản trên?
Câu 2. Những biện pháp tu từ nào được tác giả sử dụng trong văn bản trên? Mỗi biện pháp tu từ lấy 1 ví dụ cụ thể.
Câu 3. Nêu nội dung của văn bản trên.
Câu 4. Bài thơ được viết theo thể thơ nào? Nêu đặc điểm của thể thơ đó.
Câu 5. Hình ảnh cây dừa gợi cho em những cảm xúc gì về thiên nhiên đất nước, con người Việt Nam?
Xác định các câu đặc biệt và cho biết tác dụng của chúng.
a)Hai chân Nhẫn quàng lên cổ. Quên cả đói,quên cả rét. Con Tô cũng dài bụng ra chạy theo. Song càng đuổi thì càng mất hút. Nhẫn lại tức điên lên.
b)Đói và lạnh! Mệt và sợ. Nó hớt hãi chạy băng qua khỏi cánh rừng đầy khói lửa bom đạn.
c)Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
d)Học ăn, học nói, học gói, học mở.
e)Những con ong chăm chỉ hút mật từ nhụy trong vườn. Một phút...hai phút...ba phút...rồi bốn phút....Nhiều quá!
g)Tôi dậy từ canh tư.Còn tối đất, cố đi mãi trên đá đầu sư, ra thấu đầu mũi đảo.
Câu 1: Xác định các câu rút gọn và cho biết tác dụng của chúng.
a)Cuộc bắt nhái trời mưa đã vãn.Ai nấy ra về.Anh Duyên xách giỏ về trước. Thứ đến chị Duyện.
b)Con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng để lấy lòng chủ. Lão Hạc nạt to hơn nữa:
-Mừng à? Vẫy đuôi thì cũng giết! Cho cậu chết!
c)Cụ Bá cười nhạt, nhưng tiếng cười giòn giã lắm, người ta bảo cụ hơn người cũng bởi cái cười:
-Cái anh này nói mới hay! Ai làm gì mà anh phải chết? Đời người chứ có phải con ngóe đâu? Lại say rồi phải không?