Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Bắc Giang , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 34
Số lượng câu trả lời 592
Điểm GP 65
Điểm SP 427

Người theo dõi (50)

Mạc Mạc
$Mr.VôDanh$
Mika Sokumi

Đang theo dõi (89)


Câu trả lời:

Chiều nay, nghe tiếng cô phát thanh viên của phường bỗng đọc câu thơ: Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre...

Tôi buột miệng thì thầm: bài thơ này cô giáo đã có lần giới thiệu. Bài thơ Nhớ con sông quế hương của nhà thơ Tế Hanh... Những câu thơ vô tình vang lên khiến em nhớ vô cùng bà nội và mảnh đất Hưng Yên quê hương với rặng tre, con sông và bãi đất trồng rau - mà nhân dịp nghĩ hè, em đã theo bô' mẹ về thăm...

Cái em muốn nói đầu tiên là những bụi tre làng. Làng quê nội của em có rất nhiều rặng tre. Tre đã gắn với bô', với em nhiều kĩ niệm. Những ngày nắng, những ngày mưa, những đêm trăng cùng bạn bè trong xóm, những trò chơi thú vị tuổi thơ mỗi lần về quê... đã gửi gắm nơi rặng tre hiền hoà này, mà cứ mỗi lần trở về, kỉ niệm càng như dày lên.

Rặng tre làng em soi mình trên sông. Con sông Cửu An uốn khúc bao quanh làng như một dải lụa khổng lồ. Mỗi khi có gió, mặt sông lại lăn tăn gợn sóng như nói, như cười... Nước sông quê em cũng có màu đỏ như sông Hồng. Thật tức cười, khi những chiều hè đi tắm sông, đêm về không ngủ được vì ngứa. Ven sông còn có những bãi đất phù sa. Bãi đất có rất nhiều mùn, nên dân làng trồng rau rất tốt. Nơi đây, bọn em vẫn đùa là “Đất Mẹ”, vì chỉ cần vài lần lăn lộn vui đùa, có thể nhuộm áo trắng, áo màu của bọn em thành màu nâu đáng nhớ. Nhưng thật lạ làm sao, mỗi lần về quê vui đùa lãn lộn trên bãi đất, bọn em đều cảm thấy sức mạnh của Ảng-tê - nhân vật thần thoại Hi Lạp - trong chính mình.

Quê em không chĩ có rặng tre, dòng sông, bãi đất... như các vùng quê khác, mà quê em còn có những rặng nhãn lồng - đặc sản của đất Hưng Yên. Ôi những quả nhãn màu vàng chín mọng, cùi dày và ngọt lịm. Mỗi khi hè về, ngồi dưới gốc nhãn và ăn thoả thích để rồi em cũng không quên mang lên Hà Nội làm quà cho các bạn...

Em yêu quê em bởi ở đó có những người ruột thịt của em, có những kĩ hiệm tuổi thơ gắn bó suốt đời,... Những lần về thăm quê trong mùa hè, em càng nhận ra vẻ đẹp của quê hương mình. Văng vẳng bên tai giọng hát xúc động lòng người của các cô thôn nữ: “Ớ nơi ấy, vườn cây uốn quanh bên bờ sông, rộng mênh mông cánh đồng cò bay thẳng cánh. Ở nơi ấy, có người bạn tôi mến thương, mắt đen đen như hạt nhãn lồng...”. Nhạc sĩ nào sáng tác bài ca mà hay vậy?

Câu trả lời:

Ông mặt trời tỏa nắng chói chang, làm không khí thật oi ả. Bỗng nhiên mây đen kéo đến, trời nổi giông làm cho lá rụng la tả, bụi bay mù mịt.

Những đám mây lớn, nặng bao phủ cả bầu trời. Cơn gió lành lạnh thổi qua mang theo vài hạt mưa. Mưa mau dần. lẹt đẹt, xiên xẹo theo gió, hạt mưa rào rào bắn xuống lòng đường trắng xóa. Nước chảy lênh láng, chỉ ít phút đường bây giờ đã toàn là nước. Cành cây nghiêng ngả theo gió, cành to thì sà vào dây điện. Mọi người kéo nhau dạt vào hai bên đường người thì trú lại, người thì mặc áo mưa đi tiếp. Trên vỉa hè mỗi lúc một đông. Mọi người xúm xít vào với nhau để cho người khác trú.

Con đường vẫn có những chiếc xe máy đi qua chắc là họ có bận việc gì thế mới không kịp dừng xe để mặc áo mưa. Mưa mỗi lúc một to, những hạt mưa nhảy nhót trên mái nhà lộp độp, lộp độp. Tia chớp lóe sáng loằng ngoằng trên bầu trời xám xịt. Tiếng sấm rèn vang khiến cho những em bé nép mình vào người mẹ. Trong nhà bỗng tối sầm lại, một cái mùi xa lạ đến khó tả. Con mèo nằm co ro trên giường, thỉnh thoảng meo meo nhìn trời mưa như sợ hãi. Mưa đến đột ngột và tạnh cũng bất ngờ. Mưa đang ào ạt, thưa dần rồi tạnh hẳn.

Câu trả lời:

Ca dao tục ngữ công ơn cha mẹ

"Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con".
"Công cha nghĩa mẹ cao vời,
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên người con phải xót xa,
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.
Đội ơn chín chữ cù lao,
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa".
"Tu đâu cho bằng tu nhà,
Thờ cha kính mẹ mới chân tu".
"Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ song thân".
"Mẹ già ở tấm lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con" .
"Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau".
"Biển Đông còn lúc đầy vơi,
Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng".
"Đêm đêm khấn nguyện Phật Trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con".
"Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,
Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua.
Đi về lập miếu thờ vua,
Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha".
"Muốn cho gần mẹ gần cha,
Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền".
"Ai về tôi gởi buồng cau,
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
Ai về tôi gởi đôi giày,
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi".
"Ơn hoài thai, to như bể!
Công dưỡng dục, lớn tựa sông!
Em nguyện ở vậy không chồng,
Lo nuôi cha mẹ, hết lòng làm con".
"Chim đa đa đậu nhánh đa đa,
Chồng gần không lấy, để lấy chồng xa.
Mai sau cha yếu mẹ già,
Bát cơm đôi đũa, chén trà ai dâng ?".
"Nếu mình hiếu với mẹ cha,
Chắc con cũng hiếu với ta khác gì?
Nếu mình ăn ở vô nghì,
Đừng mong con hiếu làm gì uổng công?".
"Hiếu thuận sinh ra con hiếu thuận,
Ngỗ nghịch nào con có khác chi!
Xem thử trước thềm mưa xối nước,
Giọt sau, giọt trước chẳng sai gì".
"Ở đời ai cũng có lần,
Làm cha mẹ mới biết ơn sinh thành.
Người xưa khó nhọc nuôi mình,
Khác gì mình đã hết tình nuôi con".
"Mẹ dạy thì con khéo,
Bố dạy thì con khôn".
"Mồ côi cha, ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm".
"Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ".
"Ai rằng công mẹ như non,
Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn".
"Lòng mẹ như bát nước đầy,
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao ".
"Nhớ ơn chín chữ cù lao,
Ba năm bú mớm biết bao thân tình".
"Con ho lòng mẹ tan tành,
Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi".
"Nuôi con chẳng quản chi thân,
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn".
"Mẹ ngoảnh đi, con dại,
Mẹ ngoảnh lại, con khôn".
"Mẹ giàu con có, mẹ khó con không".
"Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau" .
"Bồng cho con bú một hồi,
Mẹ đã hết sữa, con vòi con la".
"Nuôi con buôn tảo bán tần,
Chỉ mong con lớn nên thân với đời.
Những khi trái nắng trở trời,
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con".

Câu trả lời:

Tục ngữ về mẹ

1. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.

2. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

3. Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con

4. Hiếu:Thành kính tổ tiên ơn gia độ Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành

5. Tử hiếu song thân lạc Gia hoà vạn sự thành. (Con hiếu thảo cha mẹ vui Nhà hoà thuận muôn việc thành)

6. Vời vợi non cao ơn dưỡng dục Mênh mông biển rộng đức sinh thành.

7. Ơn sinh thành như đại hải Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.

8. Ơn cha dưỡng dục dường non Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.

9. Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa Sinh thành công phụ thái sơn cao.

10. Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.

11. Cầu cho cha được thanh nhàn Chúc cho mẹ được an khang tuổi già.

12. Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai. Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.

13. Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ Con: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu.

14. Cha là núi mẹ là sông Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.

15. Ai về tôi gửi buồng cau Buồng trước kính mẹ buồng sau kính thầy.

16. Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.

17. Con đi xa cách muôn nơi Công cha nghĩa mẹ đời đời không quên.

18. Công cha ngàn đời tâm tưởng mãi Nghĩa mẹ muôn thuở nhớ thương hoài.

19. Công cha nghĩa mẹ ơn thầy Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.

20. Bàn tay nối tiếp bàn tay Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.

21. Đêm đêm con thắp đèn trời Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

22. Ân cha mẹ là đại dương vô tận Con chỉ là con sòng nhỏ lăn tăn.

23. Biển Đông có lúc vơi đầy Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.

24. Mẹ cha gánh vác hy sinh Mẹ cha quên cả thân mình vì con.

25. Cha một đời oằn vai gánh nặng Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân.

26. Khi con tát cạn biển đông Thì con mới hiểu tấm lòng mẹ cha.

27. Có tát cạn biển đông mới tỏ tường lòng mẹ Không trèo qua non thái sao thấu hiểu tình cha.

28. Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ cha, ơn dưỡng dục Mùa báo hiếu ngùi ngùi thương mẹ, đức cù lao.

29. Cha là hoa phấn giữa đời Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con.

30. Ơn dưỡng dục một đời con ghi tạc Nghĩa sinh thành trọn kiếp mãi không quên.

31. Dù đi khắp bốn phương trời Cong cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.

32. Cha là chỗ dựa mẹ là gối êm Nụ cười của con là niềm hạnh phúc.

33. Trăng khuya trăng rụng xuống cầu Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.

34. Cha mẹ giàu con thong thả Cha mẹ nghèo con vất vả gian nan.

35. Cổ thụ là bóng mẹ cha Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng

36. Cha là núi mẹ là sông Các con hiếu thảo nhớ ơn sinh thành.

37. Nghĩa mẹ như biển rộng Công cha như trời cao Ơn sinh thành dưỡng dục Vời vợi tựa trăng sao.

38. Cha mẹ ơn sâu tựu đất trời Nuôi con lao nhọc chẳng đầy vơi Mở vòng tay lớn ôm con trẻ Dẫn dắt con đi suốt cuộc đời.

39. Ơn cha bóng núi âm thầm Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn Một đời dãi nắng dầm sương Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.

40. Thêm một người quả đất sẽ chật thêm Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.

41. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.

42. Dẫu ***** suốt cuộc đời Vẫn không đi hết những lời mẹ ru. Chế Lan Viên 43. Đưa kim qua nỗi ưu phiền. Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.

44. Mênh mông lòng mẹ thương ta Xin hòa thành bản tình ca dâng đời.

45. Hãy nói rằng con thương mẹ Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi.

46. Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành Như cuộc đời không thể thiếu trong con.

47. Trong tâm tưởng con muộn màng viết Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời.

48. Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.

49. Hình hài con khi còn là hạt bụi Lớn dần lên qua tim mẹ bao dung.

50. Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!

Câu trả lời:

Nhà em có bốn chị em, em là chị cả trong nhà nên được bố mẹ quan tâm, chỉ dạy nhiều hơn. Em cũng ý thức được mình cần làm gương cho các em, nên em đã rất cố gắng làm tốt mọi việc để bố mẹ không phải thất vọng. Nhưng có một chuyện mà đến tận bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Lần đó, em đã làm một việc khiến bố mẹ rất thất vọng và buôn lòng.

Em còn nhớ, đó là năm em học lớp bốn. Hôm đó có giờ kiểm tra toán, nhưng tối hôm trước vì mải xem ti vi nên em không học bài, vậy là em không làm được bài kiểm tra và bị điểm kém. Em lo lắm, em sợ bố mẹ sẽ la mắng, sẽ thất vọng và đánh en nữa nên em vội xé bài kiểm tra dó đi và giấu nó vào cặp. Chiều hôm đó đi học về em lo lắng nhìn nét mặt của bố mẹ xem có gì khác hay không. Vì không biết có chuyện gì, bố mẹ chỉ hỏi em đi học về có mệt không, hôm nay làm bài kiểm tra được mấy điểm, và cũng như mọi lần em trả lời là được mười điểm. Bố mẹ vui vẻ thưởng cho em cái bánh và cho em đi chơi cả buổi chiều với cái Yến. Hai đứa chúng em nhanh chóng rủ thêm mấy bạn nữa ra đầu cổng xóm chơi nhảy dây rồi lại ô ăn quan. Em quên hẳn bài kiểm tra bị điểm kém của mình. Cứ thế, chúng em chơi hết trò chơi này đến trò chơi khác mà không để ý đến thời gian. Tới bữa cơm tối, mẹ phải ra gọi chúng em mới rủ nhau ra về. Về nhà, tắm rửa xong em cùng bố mẹ và các em ăn tối rồi lại xem ti vi. Thấy em hôm nay làm bài kiểm tra được điểm cao nên bố mẹ cũng không bắt em đi học bài ngay mà để em tự do thoải mái xem phim. Cứ như thế từ ngày này qua ngày khác, em quên luôn mình đang mang tội tày đình. Cho tới một hôm bé Phượng là em gái thứ hai của em vào lục cặp tìm cái bút chì thì thấy, em gái em xách luôn cái cặp ra mách mẹ, bảo trong cặp chị có cái gì bị xé đó mẹ ơi. Mẹ mở cặp ra và thấy bài kiểm tra hôm nọ của em. Lúc đó em vừa đi chơi về thấy ánh mắt mẹ rất buồn nhưng em cũng không hỏi vì nghĩ mẹ không vui chuyện khác thôi. Bữa cơm tối hôn nay là lạ, không khí thật nặng nề, không ai nói với nhau câu nào hết. Em cũng không hề biết chuyện bố mẹ đã phát hiện ra việc em xé bài kiểm tra và nói dối bố mẹ. Tối ăn cơm xong, mẹ gọi em vào phòng và nói chuyện. Mặt mẹ buồn rười rượi lộ rõ vẻ thất vọng lắm, mẹ kể cho em nghe câu chuyện về một cậu bé chăn cừu thích nói dối. Cậu ta nói dối đùa cợt dân làng về việc sói đến ăn thịt đàn cừu của mình làm mọi người lo lắng bỏ hết công việc của họ chạy đến để giải cứu, còn cậu ta thì ngồi một chỗ cười vui sướng vì đã lừa được mọi người. Và cái kết là lúc sói đến thật, cậu ta lại kêu cứu nhưng lần này thì không ai tin lời cậu cả. Cả đàn cừu đã bị sói ăn thịt hết. Mẹ bảo lòng tin là thứ mà ta khó gây dựng được với người khác nhất, một khi ta dã làm họ mất lòng tin một lần rồi thì lần sau cho dù ta có làm đúng, làm tốt như thế nào cùng không có kết quả tốt. Mẹ bảo em nếu một việc nhỏ như vậy mà con đã nói dối thì sau này nhiều việc lớn hơn con cũng sẽ nói dối dễ dàng hơn, dần dần con sẽ trở thành người nói dối quen miệng, đánh mất lòng tin của bố mẹ, các em, và của mọi người và con sẽ không bao giờ làm được việc gì tốt đẹp cả. Bố mẹ bảo là bố mẹ không quan tâm việc con được điểm cao hay thấp, bố mẹ chỉ cần con luôn luôn nói thật. Cho dù, sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa con cũng luôn phải nói thật với bố mẹ, dù là chuyện nhỏ hay chuyện lớn. Có như thế bố mẹ mới biết con đang gặp phải chuyện gì và sẽ tìm ra cách giải quyết giúp con để con hiểu được vấn đề và tiến bộ hơn. nhìn vào đôi mắt gầy đầy lo lắng và buồn bã thất vọng của mẹ. Em hối hận lắm, em ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở.

Từ đó trở đi, em tự hứa với lòng và cũng hứa với mẹ là dù có chuyện gì xảy ra đi nữa em sẽ luôn nói thật với bố mẹ. Em không muốn làm bố mẹ buồn, cũng không muốn mình là một người chị mà không làm gương tốt được cho các em của mình. Dù bây giờ em đã là học sinh lớp sáu, nhưng em vẫn luôn nhở về ngày hôm đó dể luôn nhắc nhở bản thân mình.