Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Đà Nẵng , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 4
Số lượng câu trả lời 120
Điểm GP 11
Điểm SP 83

Người theo dõi (23)

Đang theo dõi (8)

Tran Si Anh Quoc
Bình Trần Thị
Hoshimiya Ichigo
Chippy Linh
Lightning Farron

Câu trả lời:

Bài viết 1:

Every person on the planet has his own life and obligations. Some of them have adifficult life and other an easy one, but that depends on the jobs they have. Mine is verycomplicated and I have free time “Once in a blue moon“, but when I have some free time Iwrite poems like this one. Now I will start to write about my daily routine.My day starts as an ordinary morning. I tidy my bed, brush my teeth, take a shower,have breakfast bla bla ... The breakfast is the best time to communicate with your parents.When we sit down we start talking about our dreams and about whether, that dream is amessage from the future. After we share our thoughts every one of us goes to work (exceptme). I sit down and start doing my homework. After two hours practicing my lessons I startphoning all my buddies. At one p.m I go to school where I study so hard, that when I comeback from there I feel dizzy. At school I am very serious (well, sometimes to be honest) and Iam concentrated on my work. After a day of hard work at school I go home and relax. Whenmy head calms down me and my family sit down for dinner and share our daily work andexperience throughout the day. At half past eight I turn on the TV and watch “Big Brother”.My favorite person is Naiden but that is not important. At eleven o’clock I go to bed and startdreaming about my next day and pray to be alive.As I said before, every man has his own life, but some of them dream of it. I dream of a world full of peace and no war. I wish that my days are happy and lovely. Do not worryabout the past; pray that you will be alive tomorrow.

Bài viết 2:

A lot of people have different daily routines, but I think that is one of the most excitingdaily routines. So I get up at six o’clock early in the morning, because I have a lot of thingsto do during my day. First I have a cold shower, because I am sill sleepy when I get up, thenI eat and watch my favourite morning show with Slavi Trifanov. At half past nine I go to thegym and practise my muscles hard. At half past twelve I go back to home and have a showeragain. At half past one I go to the parachute jumping base. At three o’clock we are in the skyand do our first jump for the day. When we finish with the parachute jumps. At four o’clock I go to my bunjy jumping base, because I have some students who want to learn how to bunjy jump. When I finish my work at half past six, I go home and call my girlfriend tell her that Ilove her. Then I have dinner and watch television. At ten o’clock I go to bed. Now I amready for my daily routine again, because I like my job and my life.

Bài viết 3:

I am a student. I lead a disciplined life. Regularity in work has become a habit with me. Hence my daily life follows a very simple routine. I rise very early in the morning begin my day with my morning prayer. Then I go for a walk in the open fields. There I perform my breathing exercise and take in as much oxygen from the fresh morning air as possible. On coming back, I take my bath. After my breakfast, I take to studies. I continue reading till 9.30 A.M. Then I prepare myself to go to school. The school begins at 11 A.M. But I am at school at least ten minutes earlier. On reaching school, I make it a point to occupy one of the seats of the front benches. This I do for two reasons: first, I like to be as near the teacher as possible and secondly, I have known from experience that the back benchers are generally deficient in their studies. We learn various subjects according to the school time-table. I prepare my lessons well everyday. I am always in the good grace of my teachers. The school breaks at 4.P.M. After school hours I return home at 4.30 P.M. After taking some light refreshment, I go -to the play ground to take part in various games, specially hockey. It refreshes my brain and makes my body active. At about sunset, I get back home. After my evening prayers, I sit down to study and continue upto 8.30 P.M. when I am called to take my supper. After supper, I spend sometime with my brothers and sisters watching T.V. programmes. Very soon sleep overpowers me and I go to bed. On holidays; I sometimes visit my friends and relatives. Life on holidays will necessarily create a breach of the regular routine. But I never break the golden rule "Early to bed and early to rise."

Bài viết 4:

My daily life is set within a routine and I try to follow that very strictly.It is my habit to get up from bed early in the morning. After easing and cleaning myself I take my ablution and say my Fazar prayer. Then I go out for a walk in the open air for about half an hour . Having returned, I sat for studying. Then I take my breakfast and do my home task. I bathe and take my meal around ten and get ready to attend school. I come back from school around four o’clock. I change my dresses , wash myself and eat whatever mother gives me to eat. Then I go to the play-ground and play with my friends. Coming back I say my evening prayer.Then I sat down to read. At 9.00 pm I take my supper and watch TV. I go to bed around ten o’clock. Besides this I read the daily newspapers .There are minor changes in my routine on holidays. On holidays I go to different places to remove my monotony .This is in brief the description of my typical day. I am happy about the way I spend my daily life.

Bài viết 5

As a student, I lead a life of honesty and simplicity. By habit I get up early from bed and clean my parts of the body and brush my teeth with a brush. I take physical exercise to keep my body healthy and fit and if it becomes advantageous for me, I take a walk of about one kilometer.

I get refreshed with the morning walk or a little exercise and then prepare myself for the study with utmost sincerity. It is against my principle to put off today's work for tomorrow or to have any private tutor. I accept the guidance of my elder brother who has proficiency in English and mathematics as well.

After devoting myself to study from 7 A.M. to 9 A.M., I play games for sometime without having any rigid rules. After bathing in the well, I take my meal prepared by my mother at 9.45 A.M. and proceed to the school situated at a distance of only one furlong from my home.

The classes begin at 10.30 A.M. usually. I go to school with my good friends and occupy the first bench. On the way to school I talk a great variety of topics with students coming from different parts of the town. I maintain punctuality in attending classes. The first period begins with English taught by our Headmaster. I do have an aptitude for this subject. Our class begins after the prayer class and after the National Anthem is sung.

All our subjects like Social Studies, Science, Mathematics, Sanskrit, etc. are covered within the eight periods. We avail of the recess after the third period.

In the classes we listen to the teachings of the teachers with rapt attention. The recess is allowed for an hour. In the recess hour I take the Tiffin given by my mother in a Tiffin box. I play some outdoor games like foot ball or cricket for energizing my spirits. In the recess time also I talk of the topics taught in the classes with my friends and come to class at 2 P.M.

The recess breaks at 2 P.M. and thereafter we continue for four periods. The school breaks up at 4.30 P.M. in the afternoon and I get back home. Having placed my books and notes in the proper place I wash my hands and face. After having a little Tiffin I proceed to the playground for playing games of different kinds. I play hockey, kabadi, football, cricket and other games as it suits to me or to my friends. In the playground students of different classes meet together and make friends with one another.

I return home at 6 P.M. and prepare my lessons after getting my dresses changed and after washing my hands, feet and face. I begin my studies at about 6.30 P.M. and devote to the study of English and Science. As a matter of habit, I read for about two and half hours and take my supper at 9.30 P.M.

There is a slight change in the routine on Sunday which is a holiday. I engage myself in washing the uniform dresses of school. I also visit a movie or theatre. I spend the Sundays in a different way than on the other days. This is all about my daily life as a student.

trên là một số bài văn bạn có thể tham khảo. Chúc bạn học tốtthanghoa

Câu trả lời:

Một năm có hai ngày hội dành riêng cho thiếu nhi, đó là Tết Thiếu nhi 1 - 6 và Tết Trung thu. So với Tết Thiếu nhi thì Tết Trung thu có phần được bọn trẻ con chúng tôi chờ đợi nhiều hơn. Vào ngày ấy, chúng tôi được cùng chung vui với mọi người, được hòa vào dòng người đông đúc trên phố, được phá cỗ đêm rằm cùng cả xóm hay đơn giản chỉ để được hưởng thụ một niềm vui nho nhỏ: cùng cả gia đình ngắm trăng. Với tôi, đêm trăng trung thu năm tôi tròn 12 tuổi là đêm trung thu nhiều ấn tượng nhất.

Mẹ tôi vẫn bảo trăng đêm rằm trung thu là tròn nhất. Quả vậy, nhìn lên bầu trời đêm sâu thẳm, một vầng sáng tròn vành vạnh như đổ khuôn. Ánh trăng như mật vàng, ngọt lịm tuôn tràn xuống mọi ngõ ngách khiến từng lá cây, ngọn cỏ đều sáng lung linh. Ánh mắt trong sáng của mọi bé thơ đều háo hức hướng lên vầng trăng với ý nghĩ thích thú được thấy chị Hằng, chú Cuội: chị Hằng xinh đẹp cùng thỏngọc dạo chơi trên cung trăng, chú Cuội tìm trâu ngồi u sầu trên gốc đa thần kì... Trung thu là vậy đó, những hình ảnh đẹp đẽ của ngày rằm đã nhẹ nhàng bước vào tâm hồn trong trẻo của trẻ thơ qua những câu chuyện cổ tích đáng yêu.

Ngước lên trời cao bao la, lòng tôi xúc động vô bờ khi gặp vầng trăng tròn như gương mặt người thiếu nữ rạng rỡ nụ cười. Những vì sao lấp lánh kia là những ánh mắt của trời cao đang sẻ chia cùng niềm vui hội ngộ. Tôi lại thấy lòng mình rạo rực hơn.

Đường phố nhộn nhịp, đông vui như Tết, bước ra đường thấy từng đoàn sư tử múa lửa thật tài tình; các em bé đội trên đầu những chiếc mũ công chúa đáng yêu, tay cầm đèn ồng sao năm cánh hay chiếc đèn lồng giấy đỏ truyền thống, lòng tôi lại vui vui vì một phong tục truyền thông đẹp đẽ đã không bị lãng quên theo thời gian.

Về nhà, tôi xúc động thấy gia đình đã quây quần, đoàn tụ quanh mâm bánh kẹo trung thu, chỉ còn đợi tôi về để phá cỗ. Nào bánh nướng, bánh dẻo, quả bưởi, quả chuối,... lâu rồi nhà mình mới tụ họp đông đủ vậy bố mẹ nhỉ! Cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong tôi. Tôi thầm cảm ơn đêm trung thu đã mang mọi người đến gần nhau hơn.

Tối muộn, phố xá dần vắng bóng người, bây giờ bình thản ngồi lại ngắm trăng trong đêm yên tĩnh mới thấy lạ làm sao. Trăng như tròn hơn, sáng hơn, đẹp thanh cao. Lòng nhẹ đi bao nỗi âu lo về kì thi sắp đến.

Đêm trung thu năm ấy luôn khắc sâu trong lòng tôi. Đó là một kỉ niệm đẹp thời thơ ấu. Nó nhắc nhở tôi nhớ đến những nét trong trẻo mà tâm hồn mình từng có, những yêu thương mọi người dành cho nhau... để mai này nhớ lại những giây phút đã qua tôi có thể mỉm cười hạnh phúc...

chúc bạn học tốtthanghoa

Câu trả lời:

ơ, bị trùng rồibatngo

Chẳng đẹp như một miền cổ tích nhưng tuổi thơ tôi là những tháng ngày đáng nhớ. Có thể tôi là một trong hàng ngàn vạn cô bé may mắn được ông trời ban tặng cho một khoảng trời tuổi thơ với biết bao niềm vui chan chứa dù đôi khi cũng có những nỗi buồn nho nhỏ nhưng chẳng thấm tháp gì so với những niềm vui mà tôi có được.
May mắn hơn những đứa trẻ thành thị, lớn lên trong sự chăm chút quá kĩ lưỡng của gia đình. Cả ngày chỉ ăn, ngủ, học, vui chơi trong môi trường hiện đại cùng những món đồ chơi xa xỉ, đắt tiền. Tôi thường được bố mẹ cho về thăm bà ngoại ở một làng nhỏ, yên bình nép mình bên dòng sông Hồng, quanh năm nước đỏ. Với tôi, đó là những ngày tuyệt vời nhất với những niềm vui mà chẳng mấy ai có được. Tôi thích mê những buổi sớm tinh mơ thức dậy, rón rén đi giữa những vòm cây ướt sương trong vườn nhà. Tôi rình những con chim chích chòe có tiếng hót lảnh lót và những quả ổi chín bị chim khoét rụng. Tôi mê mải ngắm nhìn lũ chim thân ái, trìu mến rỉa lông cho nhau. Tôi ngồi hít hà mùi hương lạ lùng, kì bí của bụi hoa móng rồng từ giàn hoa nhà cô Lý trùm sang. Chẳng còn gì vui hơn khi được theo chân mấy anh chị trong xóm ra ngoài bãi sông chơi. Không gian thơm ngát. Các bụi cây vòi voi đung đưa chùm hoa tím, các loài cúc áo đơm hoa dọc bờ cỏ. Thỉnh thoảng lại gặp một dây lạc tiên hiếm hoi với những chùm quả như chiếc đèn lồng nhỏ. Tôi không biết ăn quả lạc tiên nhưng mấy đứa trẻ nông thôn tranh nhau ăn không kịp thở nhìn rất buồn cười. Tôi chỉ thích các anh chị bắt chuồn chuồn và cánh cam rồi buộc chỉ lại để chơi. Lúc đó tôi thấy rất hãnh diện vì là một đứa trẻ thành thị về quê nên ai cũng cưng chiều. Nhớ những ngày tháng Tư, khi hoa gạo nở bung sắc đỏ như chao nghiêng cả bầu trời trên cây gạo đầu làng, tôi lại cùng các bạn và các anh chị lớn hơn ngồi quanh gốc gạo để nhặt những bông gạo rụng, kết thành vòng hoa cài đầu rồi chơi trò cô dâu, chú rể. Lần nào tôi cũng được làm cô dâu và chú rể là thằng Tý Sún nhà cô Lý. Chuyện cách đây đã ba năm, giờ nhớ lại, tôi vẫn thấy vui nhưng buồn cười và xấu hổ quá đi thôi. Rồi những đêm trăng, nằm trong lòng bà ngoại, nghe bà kể chuyện cổ tích ngày xưa hoặc ngước nhìn trời cao mà để tìm xem chòm sao Đại Hùng nằm ở đâu trên bầu trời xa thẳm mà đi vào giấc ngủ mê mệt từ lúc nào chẳng rõ.
Nói đến niềm vui tuổi thơ thì trẻ con thành thị hay nông thôn đều không thể bỏ qua đêm Trung Thu thần tiên. Năm nào cũng thế, cứ đến ngày mười ba, mười bốn âm lịch là tôi lại thấy sướng như điên. Tôi thắc thỏm mong trời nhanh tối để được bố mẹ cho đi chơi phố Hàng Mã. Tôi mê mải ngắm nhìn thế giới đồ chơi đa dạng đủ sắc màu. Từ những cô búp bê Barbie xinh xắn, đến những con thú bông dễ thương và cơ man là những chiếc đèn lồng đủ kiểu dáng, màu sắc, lúc nào cũng phát ra những âm thanh du dương đầy mê hoặc. Còn gì vui hơn đối với một đứa bé con như tôi khi được tham gia phá cỗ trông trăng rồi cùng đám trẻ con rồng rắn rước đèn trong tiếng trống, tiếng ca làm náo nhiệt cả con ngõ nhỏ. Những niềm vui đó, những hạnh phúc đó chắc chắn sẽ là những kỉ niệm in sâu trong tâm thức tôi chẳng thể xóa mờ.
Tuổi thơ cũng có những nỗi buồn nho nhỏ, nhiều khi còn là những nỗi buồn vô duyên cớ. Có thể tôi là một cô bé đa cảm quá chăng? Tôi đã từng thấy lòng buồn vô hạn khi phải ngồi bên cửa sổ hàng giờ nhìn mưa rơi. Mưa cứ rơi mãi, làm sao mà ra ngoài chơi với các bạn được. Những lúc như thế tôi thấy ghét ông trời ghê lắm. Hay có những buổi chiều mùa đông u ám, không gian xám xịt, đường ngõ vắng hoe không có bóng đứa trẻ con nào. Thỉnh thoảng chỉ có tiếng anh con trai què nhà bác Bồng ở cuối ngõ gào lên:
" Rồi thu sang lá vàng rơi đầy
Hàng bạch dương buồn im xác xơ ven đồi"
Tiếng hát sai lạc rơi vào không gian cô tịch của ngõ xóm càng làm cho đứa bé con là tôi thêm buồn. Nhưng những nỗi buồn vớ vẩn đó thường qua đi rất mau vì hết mưa lại nắng, mùa đông qua thì mùa xuân nồng nàn, mùa hạ tươi vui, mùa thu dịu dàng lại tới và những trò chơi có thể mang đến niềm vui cho tuổi thơ thì lại nhiều vô kể.
Dẫu biết rằng quanh ta vẫn còn có những số phận đáng thương, những cô bé, cậu bé không may mắn có được những ký ức ngọt ngào thời niên thiếu. Những đa phần tuổi thơ đều chất chứa sự hồn nhiên trong sáng. Ôi tuổi thơ quả là tuyệt diệu! mà người lớn ai cũng đôi lần có những giấc mơ về miền ký ức đã qua. Tôi thầm cám ơn cuộc sống đẹp tươi, cám ơn cha mẹ đã sinh ra tôi và ban cho tôi một tuổi thơ tuyệt đẹp.

Câu trả lời:

Ôi! Thời gian sao trôi qua nhanh thật đấy. Mới tung tăng vui chơi, vô tư thì giờ đây tôi đà là học sinh lớp bảy rồi. Tôi thực sự rất nhớ những chuyến vui chơi của tôi lúc nhỏ. Lúc ấy, chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều và tuổi thơ cua tôi là những chuỗi ngày đáng nhớ.

Tết trung thu vừa rồi đã khiến tôi sực nhở đến chuyện lúc tôi bốn tuổi. Ngày trước Tết trung thu, ba mẹ dắt tôi đi mua lồng đèn. Đường phố đông nghịt người. Khó khăn lắm, cả nhà tôi mới chen vào được một tiệm bán lồng đèn. Đứng trước những chiếc lồng đèn đủ màu sắc, đa dạng về hình dạng, kiểu dáng tôi hoa cả mắt. Ba bảo: “Văn! Con lựa một chiếc đi”. Chà chà, biết lấy chiếc nào đây? Nhìn quanh ca tiệm rồi lên tiếng rất nhỏ chỉ đủ để mình tôi nghe: “Con muốn mua hết!”. "Sao, lựa nhanh đi con” - Mẹ tôi thúc giục.Lại đứng nhìn quanh một lần nữa, lần này tôi phát hiện chú bướm màu hồng xinh xinh đang núp bên anh Siêu nhân, vốn thích màu hồng, vừa thấy nó là tôi chỉ vào nó và đòi mua nó cho bằng được. Chú bán hàng lấy bé Bướm ra cho tôi. Ôi! Nó dễ thương làm sao ấy. Mặc dù nó không to bảng như con bướm bên tiệm kia, nhưng nó thật sự rất ấn tượng đối với tôi. Cả thân nó màu hồng, đôi cánh hồng nhạt, thêm vào đó là những sợi dây tua rua trông thật là thích mắt. Hai cọng râu cong cong rất đáng yêu. Nó là lồng đèn điện tử, mỗi lần tôi bật công tắc lên là nó chạy vòng vòng, ánh sáng rực rỡ cả xung quanh. Tôi thích lắm các bạn à!

Đêm đó tôi cảm thấy rất vui. Tối đến, tôi không tài nào ngủ được. Nằm trên chiếc giường nhỏ bé, tôi cứ xoay qua xoay lại, trằn trọc mãi. Có vô sổ câu hỏi đặt trong đầu tôi: “Tết trung thu là như thế nào nhỉ?”, “Có vui không ta?”, ...suy nghĩ miên man rồi cuối cùng tôi cũng ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau vừa tỉnh giấc, tiếng ồn vang lên ở ngoài rộn vang cả khu xóm, à, thì ra là đám con nít trong xóm đang chuân bị cho tối nay Tết trung thu ấy mà. Vừa thấy tôi bước xuống phòng khách, mẹ cầm trên tay chiếc đầm màu đỏ nhạt lai vàng, nói: “Văn! Thử xem bộ này có hợp với con không ?”. Áo mới, a, đã quá đi mất. Tôi bỗng trở nên thích cái Tết này hẳn. Có đồ chơi mới nè, có quần áo mới nữa nè, còn được thưởng thức món bánh trung thu thơm ngon nữa chứ. Tối đến, con hẻm yên ắng thường ngày bỗng trở nên náo nhiệt hẳn, những chiếc lòng đèn của mọi người hòa hợp lại tạo nên nhiều màu sắc và đầy thú vị. Những bài hát trung thu vang lên, những đứa trẻ con xách theo lồng đèn của mình chạy vòng vòng trong hẻm. Người lớn thì dọn đồ ăn, trà bánh ra gần cửa để ngắm trăng, trò chuyện. Giờ đây những khoảnh khắc ẩy vẫn còn đọng mãi trong lòng tôi.

Mong rằng, những truyền thống văn hóa tốt đẹp này sẽ luôn được mọi người trân trọng và giữ gìn.

Chúc bạn học giỏithanghoa